torsdag 9 juni 2016

VIẾT CHO NHỮNG NGƯỜI CON CỦA TƯƠNG LAI ... Bài Viết Nancy Nguyen

Những ngày tháng tôi lăn lộn giữa lòng đường Hồng Kông, bên những bạn sinh viên dám từ bỏ tất cả, kể cả tương lai phía trước, để đòi cho được quyền làm một con người tự do, nhiều người đã hy vọng VN sẽ có một cuộc xuống đường như thế.
Bạn tôi, cho tôi thật lòng với bạn, rằng sẽ chẳng có cuộc xuống đường tuyệt vời như vậy ở VN đâu. Và ngày mai có thể máu sẽ nhuộm Sài Gòn. Người ta nhất quyết đẩy lùi cuộc xuống đường bằng mọi giá. Sẽ thẳn...g tay, sẽ man rợ hơn những ngày qua. Nếu lo lắng cho an nguy của mình, tôi khuyên bạn nên ở nhà.
Với những bạn vẫn quyết tâm xuống đường, quyết tâm đưa mặt chịu đòn để đổi lấy một xã hội đáng để sống, và một đất nước đáng để chết, xin nhận ở tôi lòng tri ân khó nói hết thành lời.
Nhiều người ước chúng ta được như HK, với một nền pháp trị, dân trí cao, và quân đội là những người con Hương Cảng. Vâng, chúng ta không có tất cả những điều đó. Ở cái đất này, Công Lý chỉ là những tên hề, tôi không dám bàn về dân trí, nhưng quân đội, đã từ lâu không còn là của nhân dân nữa.
Nhưng chúng ta có một điều mà HK không có được, đó là TINH THẦN DÂN TỘC, là niềm ái quốc, là căn cước quốc gia đang sục sôi trong huyết quản mỗi một con người. HK chưa bao giờ là một quốc gia, ý niệm tổ quốc, dân tộc, đối với họ là một giá trị mơ hồ. Và chúng ta có đến chín mươi ba triệu con người khi cả một HK chỉ vỏn vẹn có bảy triệu mà thôi. VN chúng ta như một gã khổng lồ say ngủ, nhưng càng gần đây càng hay trở mình.
Những ngày tháng sắp tới, là những tháng ngày chính các bạn sẽ góp một bàn tay để viết nên lịch sử. Phát triển hay lụi bại, thịnh vượng hay suy vong là ở chính bàn tay này, khối óc này, và nhiệt huyết này. Đừng bao giờ tự hỏi liệu bạn sẽ trở thành lãnh đạo? Câu hỏi cần được đặt ra là bạn sẽ lãnh đạo như thế nào. "Hãy là những đổi thay bạn muốn thấy trên cuộc đời này".
Và như thế, các bạn đã là những người con của tương lai. Một tương lai được mua bằng máu và nước mắt của hôm nay.
Vài hàng này, tôi xin gởi đến những người tôi tạm gọi là "phe kia". Và không, tôi không nói lực lượng an ninh, dân phòng, hay TNXP, tôi nói các ông, những kẻ núp trong phòng máy lạnh, buộc dân tôi phải đập dùi cui vào xương thịt đồng bào mình. Tôi thưa với các ông, các tổ chức và truyền thông quốc tế đã vào vị trí sẵn sàng. Đây không phải là một lời đe doạ, nhưng là sự thật mà các ông nên cân nhắc: Nếu ngày mai các ông đàn áp dân tôi cách man rợ, đó chỉ thể hiện duy nhất một điều: CÁC ÔNG ĐANG RUN SỢ và tôi hứa, sẽ chẳng có phong trào xuống đường nào đâu, CHÚNG TÔI SẼ LÀM CÁCH MẠNG.
Hôm nay không xuống đường, ta sẽ còn lại gì cho ngày sau?
"Cơ mà, những chỗ như thế này chúng ta không vào thì ai?" - Nguyen Anh Tuan
Ps: viết những dòng này chị nhớ em nhiều, nhỏ ơi!
Nancy Nguyens foto.


Inga kommentarer: