Visar inlägg med etikett Tập Thơ. Visa alla inlägg
Visar inlägg med etikett Tập Thơ. Visa alla inlägg
måndag 10 september 2012
torsdag 19 april 2012
Những Dòng Thơ Chống Trung Côṇg
Dòng sông rửa tội
Lấy một nắm đất
trét lên mặt mình
ở đất nước tôi mọi người đều làm / phải làm như thế
để ca ngợi HCM
Trong nấm mồ như thể
khó mà lạnh lẽo được hơn
xác ướp nghĩ gì?
hỡi ông !
Khi linh hồn còn lang thang
khắp nơi trong vũ trụ mông lung,
chờ ngày phán xét cuối cùng
thì ông đã trót được bọn chúng
phong thánh mất rồi
còn đâu,
Hãy từ chối đi, nếu còn có thể
Vì sự sám hối sẽ cứu rỗi được ông
dù ông không còn cơ hội để sám hối trước chúng tôi
nữa rồi,
Tôi nhìn nấm mồ của ông,
và tôi khóc
vì tôi, và cả dân tộc này, cùng với cái đảng cộng sản chết tiệt của ông
đã bị chôn vùi vào đó cả rồi
bằng nhiều cách khác nhau
nhưng thời gian thì có thực
đó là tuổi thơ của tôi,
đó là tương lai của đảng cộng sản
và hiện tại của đất nước này
đã được
nhuộm đỏ nhuộm hồng, nhuộm bằng máu của nhau
Tôi thường đi tìm một dòng sông
chảy ra từ những con suối
khởi thủy trong tận rừng sâu
Tôi ước ao được tắm mình vào đó
được úp mặt xuống dòng nước mát trong tinh sạch đó
để gột rửa bùn đất
và máu
và lửa
trên cơ thể tôi, trên khắp dân tộc tôi
và ở mọi chốn cùng của quê hương Việt Nam
Yêu dấu thương đau !
Nhưng mọi dòng sông đều ô nhiễm cả rồi
vì than bùn bô xít
vì nước thải độc hại
vì sự phát triển
vì thuốc trừ sâu
và vì những chiến công
lẫy lừng năm châu bốn biển
(cứ tạm thời vu cho là thế !)
Anh phải giết em thôi em yêu dấu
Con phải đấu tố cha thôi cha kính yêu
Còn mẹ ư, mẹ để làm gì?
Hàng xóm và bạn hữu ư
Xin hãy quên đi
Tất cả vì lý tưởng cộng sản vì chủ nghĩa xã hội
Vì Mác Lê nin vì Mao Trạch Đông
Và Xtalin nữa
Mà máu dân mình đã nhuộm đỏ những dòng sông
Tôi tìm mãi dù đã rất cố công
Với đôi tay và bàn chân nhỏ bé
Xước máu đỏ hồng
Chẳng có gì ngoài một cõi mênh mông
Của tham tàn cùng cực
Dối trá bất công
Tôi muốn trút bỏ tất cả
Mọi y phục và những suy nghĩ ở trong lòng
Để được tắm mình trong một dòng sông
Chảy ra từ đại ngàn u tịch
Là tình yêu, thứ tha
Công lý và lẽ thật
Khởi đầu, sau cùng và duy nhất.
Một lần
cho tất cả
hồi sinh
Này hỡi HCM
và sư phụ là Mao Trạch Đông
các người còn sám hối được nữa không ?
e rằng
Không !
Lê-thị-Công-Nhân.

Lấy một nắm đất
trét lên mặt mình
ở đất nước tôi mọi người đều làm / phải làm như thế
để ca ngợi HCM
Trong nấm mồ như thể
khó mà lạnh lẽo được hơn
xác ướp nghĩ gì?
hỡi ông !
Khi linh hồn còn lang thang
khắp nơi trong vũ trụ mông lung,
chờ ngày phán xét cuối cùng
thì ông đã trót được bọn chúng
phong thánh mất rồi
còn đâu,
Hãy từ chối đi, nếu còn có thể
Vì sự sám hối sẽ cứu rỗi được ông
dù ông không còn cơ hội để sám hối trước chúng tôi
nữa rồi,
Tôi nhìn nấm mồ của ông,
và tôi khóc
vì tôi, và cả dân tộc này, cùng với cái đảng cộng sản chết tiệt của ông
đã bị chôn vùi vào đó cả rồi
bằng nhiều cách khác nhau
nhưng thời gian thì có thực
đó là tuổi thơ của tôi,
đó là tương lai của đảng cộng sản
và hiện tại của đất nước này
đã được
nhuộm đỏ nhuộm hồng, nhuộm bằng máu của nhau
Tôi thường đi tìm một dòng sông
chảy ra từ những con suối
khởi thủy trong tận rừng sâu
Tôi ước ao được tắm mình vào đó
được úp mặt xuống dòng nước mát trong tinh sạch đó
để gột rửa bùn đất
và máu
và lửa
trên cơ thể tôi, trên khắp dân tộc tôi
và ở mọi chốn cùng của quê hương Việt Nam
Yêu dấu thương đau !
Nhưng mọi dòng sông đều ô nhiễm cả rồi
vì than bùn bô xít
vì nước thải độc hại
vì sự phát triển
vì thuốc trừ sâu
và vì những chiến công
lẫy lừng năm châu bốn biển
(cứ tạm thời vu cho là thế !)
Anh phải giết em thôi em yêu dấu
Con phải đấu tố cha thôi cha kính yêu
Còn mẹ ư, mẹ để làm gì?
Hàng xóm và bạn hữu ư
Xin hãy quên đi
Tất cả vì lý tưởng cộng sản vì chủ nghĩa xã hội
Vì Mác Lê nin vì Mao Trạch Đông
Và Xtalin nữa
Mà máu dân mình đã nhuộm đỏ những dòng sông
Tôi tìm mãi dù đã rất cố công
Với đôi tay và bàn chân nhỏ bé
Xước máu đỏ hồng
Chẳng có gì ngoài một cõi mênh mông
Của tham tàn cùng cực
Dối trá bất công
Tôi muốn trút bỏ tất cả
Mọi y phục và những suy nghĩ ở trong lòng
Để được tắm mình trong một dòng sông
Chảy ra từ đại ngàn u tịch
Là tình yêu, thứ tha
Công lý và lẽ thật
Khởi đầu, sau cùng và duy nhất.
Một lần
cho tất cả
hồi sinh
Này hỡi HCM
và sư phụ là Mao Trạch Đông
các người còn sám hối được nữa không ?
e rằng
Không !
Lê-thị-Công-Nhân.
@@@@@@@@@@
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN.
Em tôi nhỏ bé
Có tội tình chi
Như con se sẻ
Giữa vườn Xuân thì.
Như con chim sâu
Nhảy nhót chuyền cành
Giữa bầy diều hâu
Máu lạnh hôi tanh.
Em chống bạo quyền
Khát máu , độc Ðảng
Sáu mươi năm liền
Tước đoạt quyền sống.
Em vì đồng bào
Xả thân tranh đấu
Ðấu tranh quyết liệt
Ðòi hỏi Tự do.
Ðòi quyền đối kháng
Ða nguyên , đa Ðảng
Thực thi Dân chủ
Tôn trọng Nhân bản.
Em giúp dân oan
Cùng đứng khiếu kiện
Tố cáo tham quan
Cưỡng đoạt tài sản.
Vạch mặt tham nhũng
Trấn lột Nhân dân
Ðày đọa , khủng bố
Dã man , bạo tàn .
Xuân qua , lại Xuân
Nhà tù Thanh-hóa
Ðiạ ngục trần gian
Em bị đày đọa.
Người Luật sư trẻ :
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN
Tấm gương thế hệ
Loài người soi chung.
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN
Người nữ anh thư
Ðang còn trong tù
Vẫn giữ kiên gan.
Ta chưa gặp em
Nhưng lại rất gần.
Ða tạ ơn em :
- LÊ THỊ CÔNG-NHÂN -
LÊ VĂN KỲ
Hawaii 2009.
%%%%%%%

&&&&&&&&&
Em tôi nhỏ bé
Có tội tình chi
Như con se sẻ
Giữa vườn Xuân thì.
Như con chim sâu
Nhảy nhót chuyền cành
Giữa bầy diều hâu
Máu lạnh hôi tanh.
Em chống bạo quyền
Khát máu , độc Ðảng
Sáu mươi năm liền
Tước đoạt quyền sống.
Em vì đồng bào
Xả thân tranh đấu
Ðấu tranh quyết liệt
Ðòi hỏi Tự do.
Ðòi quyền đối kháng
Ða nguyên , đa Ðảng
Thực thi Dân chủ
Tôn trọng Nhân bản.
Em giúp dân oan
Cùng đứng khiếu kiện
Tố cáo tham quan
Cưỡng đoạt tài sản.
Vạch mặt tham nhũng
Trấn lột Nhân dân
Ðày đọa , khủng bố
Dã man , bạo tàn .
Xuân qua , lại Xuân
Nhà tù Thanh-hóa
Ðiạ ngục trần gian
Em bị đày đọa.
Người Luật sư trẻ :
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN
Tấm gương thế hệ
Loài người soi chung.
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN
Người nữ anh thư
Ðang còn trong tù
Vẫn giữ kiên gan.
Ta chưa gặp em
Nhưng lại rất gần.
Ða tạ ơn em :
- LÊ THỊ CÔNG-NHÂN -
LÊ VĂN KỲ
Hawaii 2009.
%%%%%%%
THƠ CHO LÊ THỊ CÔNG NHÂN
Trong giá buốt mùa Đông chiều viễn xứ
Nghe giọng nói em dỏng dạc băng tần Tôi khâm phục em, Lê Thị Công Nhân Người con gái của dòng dân Trưng, Triệu Người đã dám đơn thân lời hiệu triệu Một mình xưng tên thách thức bạo quyền (Lũ cường đồ của Các Mác, Stalin) Không chùn chân trước xích xiềng, lao lý Em tranh đấu cho Tự Do, Nhân Vị Quyết dẹp đi ách thống trị bạo tàn Cho dân mình sớm thoát cảnh lầm than Mà vủ khí là đôi bàn tay trắng Em nói đúng, nhất định mình phải thắng Nếu đồng tâm cương quyết chẳng rụt rè Nếu dân mình thôi sợ hãi, e dè Chắc sẽ dẹp được búa đe Cộng Sản Anh trôi dạt trên bước đường tị nạn Bị lũ vô lương dán nhản Việt kiều Thật chán chường, trơ trẻn biết bao nhiêu Ngược lại với hết những điều rao trước Màn ảnh nhỏ đang chiếu ngày mất nước Ngày ba mươi uất ức tháng Tư đen Bao nhiêu người chờ chực, lấn, van, chen Buông vủ khí làm tên hèn tháo chạy Rồi cả nước đã rơi vào cạm bẩy Bao nhiêu năm tù đổi lấy được gì Bao nhiêu người cố dắt díu nhau đi Chỉ mong thoát bàn tay loài quỷ đỏ Em dạo đó vẫn còn đang tuổi nhỏ Đã trưởng thành bên cờ đỏ sao vàng Nhưng may thay phân định được rõ ràng Nên em chọn đứng vào hàng chính đạo Lòng cương quyết phải trừ gian, diệt bạo Tâm thư em gây nhốn nháo âu lo Cho bầy cộng nô hiểm ác côn đồ Em chấp nhận bước vào lò lửa hận Hôm nay đây, lúc năm cùng tháng tận Anh ân cần đôi chữ dặn dò nhau Dân tộc mình đã chịu lắm thương đau Phải chung sức để đương đầu bảo tố Em đã tưới bao hoa lòng nở rộ Khắp năm châu hớn hở đáp lời em Lê Thị Công Nhân, tên gọi êm đềm Trên biểu ngữ đính kèm tên Cha Lý Bài thơ ngắn anh ghi từ đất Mỹ Hy vọng làm tăng ý chí đấu tranh Mong lòng dân quốc nội phát lên nhanh Để đất nước được thành như ý nguyện Lòng hải ngoại dỏi theo từng biến chuyển Đòn gian ngoa cộng sản: Chuyện thường thôi Những mánh mung ai cũng biết cả rồi Màn kịch dở đã đến hồi chung cuộc Hỡi những ai còn nghĩ về tổ quốc Hảy chung lời cáo buộc lũ cộng nô Phải dừng tay tàn ác, trả tự do Và hạnh phúc ấm no cho tất cả Người hải ngoại xin đừng nên nhẹ dạ Cộng sản làm và nói chả đi đôi Mấy mươi năm nhìn thấy đủ quá rồi Chớ dại dột ham mồi mà mắc bẩy Chieu Le |

&&&&&&&&&
VỌNG PHU ĐÁ HÓA BIỂU TÌNH
Bùi Khắc Vinh kính tặng các mẹ, các chị,
các em đi Biểu tình ngày 17.07.2011
Nợ nước thù nhà,
Giặc đã đến nhà.
Những lang sói tràn qua biên giới,
Những cánh rừng bị đào xới,
Những đỏ ngầu bô xít Tây Nguyên,
90% những dự án khắp ba miền,
Đã có những phố tầu, quảng cáo chữ tầu to hơn chữ Việt…
Cha vẫn còn nằm dưới đáy biển Hoàng Sa,
Mẹ vẫn lệ nhòa khói nhang mộ gió.
Chồng ơi chồng, Vị Xuyên, Hà Giang… ngày đó,
Nước mắt cạn rồi,
Em bồng con hóa đá Vọng Phu …
Không, không,
Em và con không thể cứ mãi là hòn đá
Bởi đất nước hôm nay:
Một con sâu, hai con sâu… sao nhiều sâu quá ?!
Này sâu!
Hãy nghe cho rõ:
“Không có gì quý hơn Độc lập Tự do!”
Bác Hồ dạy:
Độc lập không được quỳ gối trước kẻ thù,
Tự do không được lấy dùi cui bịt mồm dân yêu nước!
Này ngoại xâm!
Đừng hí hửng tưởng đã lừa được bầy sâu
Mà vội quên những nhãi ranh tuyên đức
Tham lam, độc ác, động binh không ngừng [1].
Nay Hà Nội thênh thang có đủ cả núi rừng
Trong quy hoạch vẫn dành nhiều đống đa đống mác [2].
Thơ Hồ Xuân Hương nay phổ thành tiêng hát:
Ví đây đổi phận xuân sơn được
Thì sự anh hùng há Vọng Phu [3]?!
Hà Nội, ngày 17.07.2011
TS Bùi KhắcVinh
[1] Đại thi hào Nguyễn Trãi trong ‘Bình ngô đại cáo’ đã viết ‘thằng nhãi ranh tuyên đức động binh không ngừng’;
[2] Ý thơ này là của Nữ KTS Trần Thanh Vân (hình như) khi bà comment trên mạng nào đó (xin thất lễ vì kô nhớ rõ link) về sự kiện tầu tầu dám xâm nhập vùng biển chủ quyền lãnh hải nước ta, cắt cáp tầu Bình Minh 02 và tầu Viking 2 của VN;
[3] Dựa theo ý của Nữ sỹ Hồ Xuân Hương trong bài thơ đặc sắc độc đáo ‘Đền thái thú’ khi Bà “ghé mắt trông ngang thấy bảng treo”.
onsdag 18 april 2012
Những bài thơ đáng được biết đến cho Dân Tộc Việt Nam
Bài Thơ Cho Ngày Quốc Hận 30 tháng 4
Anh hỏi em sao không về thăm mẹ
Ngày lìa đời mẹ nhắm mắt không yên
Vắng bóng em nên mẹ chết ưu phiền
Vầng tang trắng thiếu đứa con gái út
Em hỏi anh vì sao em bỏ nước?
Tại vì sao mẫu tử phải chia lìa
Tại vì sao chồng vợ phải phân chia
Ngàn người chết biển đông trong rừng thẳm
Em hỏi anh hơn ba mươi năm lẻ
Quê hương mình dân chúng vẫn điêu linh
Có phải chăng vì bọn cướp hồ tinh
Đội lớp người nhưng lòng lang dạ sói
Độc lập tự do sao người dân tê tái
Hiếp đáp người, đàn áp bắt dân oan
Sống xa hoa mặc dân khổ kêu than
Tiền đầy tuí tham quan tư bản đỏ
Biển Việt Nam, Nam Quan, Bản Gốc
Sao cắt dâng Tàu cuí mặt cong lưng
Cô gái thanh xuân nước mắt rưng rưng
Vì manh aó bán thân lìa cha mẹ
Trẻ thất học lang thang trên đường phố
Kiếm mưu sinh trong đống rác vĩa hè
Những đêm đông áo rách không đủ che
Nằm giá lạnh co ro trời có thấu
Ai đã bảo là cơm no áo ấm
Lời mị dân xảo trá thật điêu ngoa
Người dân oan cay đắng lệ chan hoà
Ai tàn nhẫn bắt người còn cướp đất
Người nông dân cày ruộng thiếu cơm ăn
Nơi thành thị kẻ vung tiền như rác
Ai đã bảo giàu nghèo cùng san sẻ
Nhưng càng ngày hố ngăn cách càng xa
Dù xa quê nhưng em luôn khắc khoải
Vui sướng gì khi đất nước lầm than
Nước người ta ăn, mặc quá dư tràn
Lòng đau xót thương dân mình đói rách
Ba mươi tháng tư anh ơi còn nhớ?
Ngày đau buồn ta quấn chiếc khăn tang
Giận ai kia hèn nhát đã đầu hàng
Để mất nước ta lầm than viễn xứ
Ba mươi tháng tư Việt Nam Quốc hận
Ngày kinh hoàng rúng động cả năm châu
Lũ tham tàn không tồn tại được lâu
Anh hãy đợi một ngày em trở lại
Em sẽ về khi quê hương bừng sáng
Ngày tự do dân chủ sẽ không xa
Tuổi trẻ Việt Nam bất khuất thiết tha
Sẽ dựng lại một mùa xuân mầu nhiệm
Sao Linh
Anh hỏi em sao không về thăm mẹ
Ngày lìa đời mẹ nhắm mắt không yên
Vắng bóng em nên mẹ chết ưu phiền
Vầng tang trắng thiếu đứa con gái út
Em hỏi anh vì sao em bỏ nước?
Tại vì sao mẫu tử phải chia lìa
Tại vì sao chồng vợ phải phân chia
Ngàn người chết biển đông trong rừng thẳm
Em hỏi anh hơn ba mươi năm lẻ
Quê hương mình dân chúng vẫn điêu linh
Có phải chăng vì bọn cướp hồ tinh
Đội lớp người nhưng lòng lang dạ sói
Độc lập tự do sao người dân tê tái
Hiếp đáp người, đàn áp bắt dân oan
Sống xa hoa mặc dân khổ kêu than
Tiền đầy tuí tham quan tư bản đỏ
Biển Việt Nam, Nam Quan, Bản Gốc
Sao cắt dâng Tàu cuí mặt cong lưng
Cô gái thanh xuân nước mắt rưng rưng
Vì manh aó bán thân lìa cha mẹ
Trẻ thất học lang thang trên đường phố
Kiếm mưu sinh trong đống rác vĩa hè
Những đêm đông áo rách không đủ che
Nằm giá lạnh co ro trời có thấu
Ai đã bảo là cơm no áo ấm
Lời mị dân xảo trá thật điêu ngoa
Người dân oan cay đắng lệ chan hoà
Ai tàn nhẫn bắt người còn cướp đất
Người nông dân cày ruộng thiếu cơm ăn
Nơi thành thị kẻ vung tiền như rác
Ai đã bảo giàu nghèo cùng san sẻ
Nhưng càng ngày hố ngăn cách càng xa
Dù xa quê nhưng em luôn khắc khoải
Vui sướng gì khi đất nước lầm than
Nước người ta ăn, mặc quá dư tràn
Lòng đau xót thương dân mình đói rách
Ba mươi tháng tư anh ơi còn nhớ?
Ngày đau buồn ta quấn chiếc khăn tang
Giận ai kia hèn nhát đã đầu hàng
Để mất nước ta lầm than viễn xứ
Ba mươi tháng tư Việt Nam Quốc hận
Ngày kinh hoàng rúng động cả năm châu
Lũ tham tàn không tồn tại được lâu
Anh hãy đợi một ngày em trở lại
Em sẽ về khi quê hương bừng sáng
Ngày tự do dân chủ sẽ không xa
Tuổi trẻ Việt Nam bất khuất thiết tha
Sẽ dựng lại một mùa xuân mầu nhiệm
Sao Linh
=== ¤¤¤¤¤¤ ===
BÀI THƠ cho THÁNG TƯ ĐEN
(gởi về quê hương và đồng bào Việt Nam thân mến)
Năm tháng theo nhau rụng xuống đời
Tháng Tư lại đến, biển sầu khơi !
Tháng Tư này nữa là bao nhỉ
Mà vẫn xa quê, sống phận hời ???
Tóc đã phai xanh, tuổi đã chiều
Chưa ngày thanh thản, vẫn đăm chiêu
Phần thương dân tộc trong sầu tủi
Phần xót quê hương đỏ giáo điều ...
Hỡi những trái tim, những tấm lòng
Cơ trời vận nước buổi suy vong
Hãy xin gìn giữ niềm trung nghĩa
Đừng để ngàn sau hổ giống dòng
Đừng để tàn phai nét đẹp xưa
Của trang thanh sử, dẫu giao mùa
Chao ơi, từ đỏ cơn hồng thủy
Bao kẻ xuôi dòng theo gió mưa !!!
Nhìn những lòng thay, những nắng phai
Mà tim thổn thức nhịp u hoài
Mà đau mà xót niềm hưng phế
Thương bóng Loa Thành, thương Ức Trai !
Giọt lệ đôi phen đã ngỡ ngàng
Khi người đổi bến, kẻ sang ngang
Thịnh suy mới rõ đời đen trắng
Mới thấy thau kia lẫn với vàng !
Dốc thẳm, đường chênh vắng bóng người
Âm thầm chiến sĩ bước đơn côi
Con thuyền chính nghĩa, lòng son sắt
Xin chớ phong ba mãi dập vùi !
Mấy chục năm dài vẫn đợi mong
Đợi anh góp sức, chị chung lòng
Đứng lên trừ hết loài gian ác
Để trả cho tròn nợ núi sông
Rồi sẽ bình minh rực tháng Tư
Quê hương nhất định hết lao tù
Cờ Vàng tô thắm khung trời Việt
Tổ quốc vinh quang, sạch bóng thù
NGÔ MINH HẰNG
UL sưu tập và xin post lên đây những bài thơ rất ý nghĩa cho dân tộc Việt Nam
Etiketter:
Tập Thơ
Prenumerera på:
Inlägg (Atom)