torsdag 19 april 2012

Những Dòng Thơ Chống Trung Côṇg



Dòng sông rửa tội
Lấy một nắm đất
trét lên mặt mình
ở đất nước tôi mọi người đều làm / phải làm như thế
để ca ngợi HCM

Trong nấm mồ như thể
khó mà lạnh lẽo được hơn
xác ướp nghĩ gì?
hỡi ông !

Khi linh hồn còn lang thang
khắp nơi trong vũ trụ mông lung,
chờ ngày phán xét cuối cùng
thì ông đã trót được bọn chúng
phong thánh mất rồi

còn đâu,
Hãy từ chối đi, nếu còn có thể
Vì sự sám hối sẽ cứu rỗi được ông
dù ông không còn cơ hội để sám hối trước chúng tôi
nữa rồi,

Tôi nhìn nấm mồ của ông,
và tôi khóc
vì tôi, và cả dân tộc này, cùng với cái đảng cộng sản chết tiệt của ông
đã bị chôn vùi vào đó cả rồi

bằng nhiều cách khác nhau
nhưng thời gian thì có thực
đó là tuổi thơ của tôi,
đó là tương lai của đảng cộng sản

và hiện tại của đất nước này
đã được
nhuộm đỏ nhuộm hồng, nhuộm bằng máu của nhau

Tôi thường đi tìm một dòng sông
chảy ra từ những con suối
khởi thủy trong tận rừng sâu

Tôi ước ao được tắm mình vào đó
được úp mặt xuống dòng nước mát trong tinh sạch đó
để gột rửa bùn đất
và máu
và lửa
trên cơ thể tôi, trên khắp dân tộc tôi
và ở mọi chốn cùng của quê hương Việt Nam

Yêu dấu thương đau !

Nhưng mọi dòng sông đều ô nhiễm cả rồi
vì than bùn bô xít
vì nước thải độc hại
vì sự phát triển
vì thuốc trừ sâu
và vì những chiến công
lẫy lừng năm châu bốn biển
(cứ tạm thời vu cho là thế !)

Anh phải giết em thôi em yêu dấu
Con phải đấu tố cha thôi cha kính yêu
Còn mẹ ư, mẹ để làm gì?
Hàng xóm và bạn hữu ư
Xin hãy quên đi

Tất cả vì lý tưởng cộng sản vì chủ nghĩa xã hội
Vì Mác Lê nin vì Mao Trạch Đông
Và Xtalin nữa
Mà máu dân mình đã nhuộm đỏ những dòng sông

Tôi tìm mãi dù đã rất cố công
Với đôi tay và bàn chân nhỏ bé
Xước máu đỏ hồng
Chẳng có gì ngoài một cõi mênh mông
Của tham tàn cùng cực
Dối trá bất công

Tôi muốn trút bỏ tất cả
Mọi y phục và những suy nghĩ ở trong lòng
Để được tắm mình trong một dòng sông
Chảy ra từ đại ngàn u tịch
Là tình yêu, thứ tha
Công lý và lẽ thật
Khởi đầu, sau cùng và duy nhất.
Một lần
cho tất cả
hồi sinh

Này hỡi HCM
và sư phụ là Mao Trạch Đông
các người còn sám hối được nữa không ?
e rằng
Không !

Lê-thị-Công-Nhân.

@@@@@@@@@@
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN.

Em tôi nhỏ bé
Có tội tình chi
Như con se sẻ
Giữa vườn Xuân thì.

Như con chim sâu
Nhảy nhót chuyền cành
Giữa bầy diều hâu
Máu lạnh hôi tanh.

Em chống bạo quyền
Khát máu , độc Ðảng
Sáu mươi năm liền
Tước đoạt quyền sống.

Em vì đồng bào
Xả thân tranh đấu
Ðấu tranh quyết liệt
Ðòi hỏi Tự do.

Ðòi quyền đối kháng
Ða nguyên , đa Ðảng
Thực thi Dân chủ
Tôn trọng Nhân bản.

Em giúp dân oan
Cùng đứng khiếu kiện
Tố cáo tham quan
Cưỡng đoạt tài sản.

Vạch mặt tham nhũng
Trấn lột Nhân dân
Ðày đọa , khủng bố
Dã man , bạo tàn .

Xuân qua , lại Xuân
Nhà tù Thanh-hóa
Ðiạ ngục trần gian
Em bị đày đọa.

Người Luật sư trẻ :
LÊ THỊ CÔNG-NHÂN
Tấm gương thế hệ
Loài người soi chung.

LÊ THỊ CÔNG-NHÂN
Người nữ anh thư
Ðang còn trong tù
Vẫn giữ kiên gan.

Ta chưa gặp em
Nhưng lại rất gần.
Ða tạ ơn em :
- LÊ THỊ CÔNG-NHÂN -

LÊ VĂN KỲ
Hawaii 2009.

%%%%%%%
THƠ CHO LÊ THỊ CÔNG NHÂN

Trong giá buốt mùa Đông chiều viễn xứ
Nghe giọng nói em dỏng dạc băng tần
Tôi khâm phục em, Lê Thị Công Nhân
Người con gái của dòng dân Trưng, Triệu
Người đã dám đơn thân lời hiệu triệu
Một mình xưng tên thách thức bạo quyền
(Lũ cường đồ của Các Mác, Stalin)
Không chùn chân trước xích xiềng, lao lý
Em tranh đấu cho Tự Do, Nhân Vị
Quyết dẹp đi ách thống trị bạo tàn
Cho dân mình sớm thoát cảnh lầm than
Mà vủ khí là đôi bàn tay trắng
Em nói đúng, nhất định mình phải thắng

Nếu đồng tâm cương quyết chẳng rụt rè
Nếu dân mình thôi sợ hãi, e dè
Chắc sẽ dẹp được búa đe Cộng Sản
Anh trôi dạt trên bước đường tị nạn
Bị lũ vô lương dán nhản Việt kiều
Thật chán chường, trơ trẻn biết bao nhiêu
Ngược lại với hết những điều rao trước

Màn ảnh nhỏ đang chiếu ngày mất nước
Ngày ba mươi uất ức tháng Tư đen
Bao nhiêu người chờ chực, lấn, van, chen
Buông vủ khí làm tên hèn tháo chạy
Rồi cả nước đã rơi vào cạm bẩy
Bao nhiêu năm tù đổi lấy được gì
Bao nhiêu người cố dắt díu nhau đi
Chỉ mong thoát bàn tay loài quỷ đỏ
Em dạo đó vẫn còn đang tuổi nhỏ
Đã trưởng thành bên cờ đỏ sao vàng
Nhưng may thay phân định được rõ ràng
Nên em chọn đứng vào hàng chính đạo
Lòng cương quyết phải trừ gian, diệt bạo
Tâm thư em gây nhốn nháo âu lo
Cho bầy cộng nô hiểm ác côn đồ
Em chấp nhận bước vào lò lửa hận

Hôm nay đây, lúc năm cùng tháng tận
Anh ân cần đôi chữ dặn dò nhau
Dân tộc mình đã chịu lắm thương đau
Phải chung sức để đương đầu bảo tố
Em đã tưới bao hoa lòng nở rộ
Khắp năm châu hớn hở đáp lời em
Lê Thị Công Nhân, tên gọi êm đềm
Trên biểu ngữ đính kèm tên Cha Lý
Bài thơ ngắn anh ghi từ đất Mỹ
Hy vọng làm tăng ý chí đấu tranh
Mong lòng dân quốc nội phát lên nhanh
Để đất nước được thành như ý nguyện
Lòng hải ngoại dỏi theo từng biến chuyển
Đòn gian ngoa cộng sản: Chuyện thường thôi
Những mánh mung ai cũng biết cả rồi
Màn kịch dở đã đến hồi chung cuộc

Hỡi những ai còn nghĩ về tổ quốc
Hảy chung lời cáo buộc lũ cộng nô
Phải dừng tay tàn ác, trả tự do
Và hạnh phúc ấm no cho tất cả
Người hải ngoại xin đừng nên nhẹ dạ
Cộng sản làm và nói chả đi đôi
Mấy mươi năm nhìn thấy đủ quá rồi
Chớ dại dột ham mồi mà mắc bẩy

Chieu Le

&&&&&&&&&

VỌNG PHU ĐÁ HÓA BIỂU TÌNH
Bùi Khắc Vinh kính tặng các mẹ, các chị,
các em đi Biểu tình ngày 17.07.2011
 
Nợ nước thù nhà,
Giặc đã đến nhà.
Những lang sói tràn qua biên giới,
Những cánh rừng bị đào xới,
Những đỏ ngầu bô xít Tây Nguyên,
90% những dự án khắp ba miền,
Đã có những phố tầu, quảng cáo chữ tầu to hơn chữ Việt…
Cha vẫn còn nằm dưới đáy biển Hoàng Sa,
Mẹ vẫn lệ nhòa khói nhang mộ gió.
Chồng ơi chồng, Vị Xuyên, Hà Giang… ngày đó,
Nước mắt cạn rồi,
Em bồng con hóa đá Vọng Phu …
Không, không,
Em và con không thể cứ mãi là hòn đá
Bởi đất nước hôm nay:
Một con sâu, hai con sâu… sao nhiều sâu quá ?!
Này sâu!
Hãy nghe cho rõ:
“Không có gì quý hơn Độc lập Tự do!”
Bác Hồ dạy:
Độc lập không được quỳ gối trước kẻ thù,
Tự do không được lấy dùi cui bịt mồm dân yêu nước!
Này ngoại xâm!
Đừng hí hửng tưởng đã lừa được bầy sâu
Mà vội quên những nhãi ranh tuyên đức
Tham lam, độc ác, động binh không ngừng [1].
Nay Hà Nội thênh thang có đủ cả núi rừng
Trong quy hoạch vẫn dành nhiều đống đa đống mác [2].
Thơ Hồ Xuân Hương nay phổ thành tiêng hát:
Ví đây đổi phận xuân sơn được
Thì sự anh hùng há Vọng Phu [3]?!


Hà Nội, ngày 17.07.2011
TS Bùi KhắcVinh
[1] Đại thi hào Nguyễn Trãi trong ‘Bình ngô đại cáo’ đã viết ‘thằng nhãi ranh tuyên đức động binh không ngừng’;
[2] Ý thơ này là của Nữ KTS Trần Thanh Vân (hình như) khi bà comment trên mạng nào đó (xin thất lễ vì kô nhớ rõ link) về sự kiện tầu tầu dám xâm nhập vùng biển chủ quyền lãnh hải nước ta, cắt cáp tầu Bình Minh 02 và tầu Viking 2 của VN;
[3] Dựa theo ý của Nữ sỹ Hồ Xuân Hương trong bài thơ đặc sắc độc đáo ‘Đền thái thú’ khi Bà “ghé mắt trông ngang thấy bảng treo”.

Inga kommentarer: