¤¤ Một Góc Suy Tư ... Chia Sẻ ¤¤

Trong môĩ chúng ta luôn luôn sóng động bằng những gì cho đi để rồi chia sẻ với tất cả hiện hưũ sinh tồn xung quanh ta...Nêú ai kia muốn lặng lẽ góp ý chia sẽ bằng cách dừng lại vài phút với Uyên nơi đây...Thì thật là quý baú nhất và rất hân hạnh chào đón Bạn đến vơí Uyên như một khúc nhạc không bao giờ tan biến... 



Thơ Uyên viết chỉ la` một ngẫu hứng


Viết cho vui , va` để thỏa nỗi lòng


Các Bạn ơi ! Nếu có gi` sơ xót


Xin vui lòng thứ bỏ cho Uyên nha ;-)
Sweden kỉ niệm năm 2010

Ta chỉ cảm nhận được một điều đơn giản nhất là ta Yêu Mùa Thu ... Ta được sinh ra trong muà thu nơi quê hương yêu dấu mà có lẽ vì vậy mà ta hay dễ dàng xúc cảm mỗi khi muà thu đến gần bên ta .. cho dù là hiện tại ta đang thổn thức bằng hơi thở nhịp đập nơi xứ người hoà bình ... Nó cho ta biết Yêu, biết khóc trong niềm Hạnh Phúc ... Muà thu cho ta cảm giác ham sống hơn cho dù có đôi khi ta thấy rõ có sự am̉ đãm của mùa thu vay lấy quanh ta ...
Gíó hiu hiu lạnh quyện với những giọt mưa tí tách bên tai lại tạo cho ta được gần gũi với sự sống và cái chết của linh hồn ... Ai mà không có một lần được sinh ra ... trưởng thành và rổi sè ra đi như mây khói lan truyền trong từng khối đời trên thế gian...
Năm nay mùa thu đến bên ta không yên ả dễ thương như mọi năm đã đi qua, vì ta chợt nhận được một cảm giác xa lạ bùi ngùi ... Ta đã bước vào càm giác lạnh lùng với muà thu



 %%%%%%%

Sweden...17-04-2012

Đã nhiều lần lập đi lập lại cái sự yếu đuối , rụt rè , và sợ sệt trước sự thật ... Em đã cố gắng rèn luyện mình phải can đảm và lý trí hơn.., nhưng rồi đôi khi cũng phải chợt rùng mình vì Em quá ngu ngơ khờ dại...
Đã bước vào độ tuổi trên 40 rồi mà sao còn mơ hồ , mộng mị những gì không thể...lại ôm ấp một kỉ niệm mà thật sự Người ta đã bỏ đi...đã lãng quên và đã xem Em như là một hạt bụi nhỏ dính trên áo Người mà thôi - Khi Người phuỉ bụi thì Em đã bay lơ lững trong không cùng...
Biết rằng Người đã xem Em như một cuộc vui trong chốc lát, và khi cuộc vui tàn thì Người đã lặng lẽ ra đi không một chut́ ngần ngại , lo lắng ... Không để lại lơì từ biệt hay hoỉ han quan tâm ... Để đẩy lùi Em đi vào một gốc đời không người thương xót ...

Yếu đuối ...Trái tim quặn đau để cho Em cảm xúc thật se sắt nhỏ nhoi ... và Em thấy sao mà đáng ghét với chính bản thân mình ... ghet́ ơi 2 chữ Yếu Đuối vay lấy toàn thân Em rã rời đau nhói ... và khiến Em bao lần dòng lệ tuông trào, để tự dỗ dành và an uỉ Em , bằng sự hy vọng rằng Người sẽ hiểu được và nghĩ lại , để cho Người sẽ nhận thấy rõ thật sự là Em ... là Uyên của Người
;-)

But́ kí UL ... viết theo cảm xúc riêng
mùa xuân năm 2012
*********
XXXXXXX
Bỗng một ngày ta thấy mình sao cằn cỗi...

Xung quanh ta dường như đang dừng lại và rồi mọi cái trên đời đều đang lùi xa trong một thế giới vô hình ...
 Để rồi ... Dường như trong ta chỉ là những nỗi buồn, dường như trong ta là những cô đơn,.. Dường như trong ta chỉ là những sự bực bội và những điều tệ hại ..? Bỗng nhiên ta lại thấy mình sao già cỗi , sao ta quá lạc lõng giưã cõi đời ... bỗng nhiên ta thấy mình thật khô khan vì từ lâu ta thiếu vắng đi những lời nói ngọt ngào,.. thiếu vắng đi một một sự quan tâm chăm sóc ân cần và vòng tay ấm áp,.. thiếu vắng những nụ hôn và những cái ôm siết  chặt đến nghẹt thở...

Sáng nay ra đường ...trên những dòng xe hối hả của những người cho kịp đưa con caí đến trường ... kịp chuyến xe buýt để đến sở viêc làm , hoặc để kip vượt qua những dòng xe dài để đến được một nơi đã dự định ... trong tất cả những hối hả vội vàng đó ,.. còn riêng ta cứ chầm chậm thẩn thờ thả xe như dạo phố, nhìn những dòng người lướt qua bằng nhiều hình thức khać nhau ... để rồi ta chợt nghĩ trong những người đó có ai giống ta không? Có ai cũng buồn và đơn độc như ta không?  Có ai đang mang nhiều tâm sự như ta không ?..


 



.......
... Mỗi khi tiết đông về ta lại thấy lòng càng se lạnh, cái lạnh của sự cô đơn, lẻ loi và ta thèm được cuộn mình trong vòng tay của ai đó, để được cảm thấy bình yên trở về...
Người ơi, hãy cho ta một giây phút yêu thương, hãy xua đi trong ta cái băng giá mùa đông và hãy cho ta được dựa vào vai người để tìm lại phút giây tĩnh lặng... cho tâm hồn coǹ đang biết yêu biết thổn thức và biết run động trước một tình cảm chân tình !!!

Viết lại một cảm xúc khát khao mông đợi trong tiềm thức mà vẫn còn thổn thức mãi trong UL...2011

@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

Thiên Đàng Hay Địa Ngục

Tôi chỉ thấy kinh hoàng khi nhìn thấu
Một địa ngục ai oán dân lầm than
Lòng quặn đau nức nở hỡi Việt Nam
Quê hương ơi giờ đây đang ray rức

Giữa muôn ngàn kẻ ngồi trên xơi nước
Dân tình oan người thấp kém chịu thua
Uất ức cho bao thế hệ sầu lo
Mang trong máu nỗi đau ta mất nước

Mất luôn cả hai tiếng nói Tự Do
Việt Nam ơi : Bao nhiêu năm tan tác
Để được gì khi mãi mãi chia ly
Để được gì khi ta đang trùng bước

Đường không xa ngại ngần cản lối đi
Mẹ Việt Nam bây giờ đang yên nghĩ
Nơi suối vàng ngậm ngùi đất bỏ hoang
Không người đến không người đi lưu luyến

Mặc thế gian thiếu vắng tiếng Việt Nam
Nước mắt chảy ngược lệ hoá đá lời than
Rằng đời sau còn gì trên lịch sử
Sẽ còn gì ghi lại dòng thời gian ?!
***28042012***
UL ghi lại cảm xúc xót xa cho quê hương tôi : Việt Nam !!!


#########################
 Bóng đêm

... Trong bóng đêm tôi đang nằm bất động yên ổn một chỗ với theo một tâm tư lắng động xa xôi ,.. để rồi lơ lững theo một cảm giác rằng "Anh" đang nằm gần bên cạnh tôi thật cẩn thận và quan sát tôi qua đôi mắt của anh ...
Đôi mắt ấy như hai ngọn lửa đang chaý bỏng sáng rực đủ để soi rọi xuyên qua cơ thể và từng thớ thịt của tôi ... Anh nhìn tôi không nói , không cười , không thắc mắc tại sao "Tôi" im lặng. Anh chỉ nhìn tôi thật dè dặt u buồn ...
Ôi ! Thật lạ lùng trong tôi bao lấy với một cảm xúc vừa rất gần lại vừa rất xa ... Tôi muốn vương mình lên một chút đề níu kéo anh đến gần tôi hơn tí nữa , nhưng sao hai cánh tay tôi lại co rúm , lúng túng , không cử động được.
Một thoáng mơ hồ chạy qua tâm trí bảo rằng tôi đang mơ , đang đi lạc , và anh không có thực . Anh chỉ là một khối mây bay trên bầu trời xanh để kết tụ lại thành một khối hình thể của phái nam nhi.



... Và trong tôi có chút mơ mộng về anh , với một cảm xúc như muốn dâng hiến , muốn thoát ly , muốn thõa mãn trần tục ,.. nhưng sao tôi không thể cựa quậy , không nhúc nhích , không thể buông mình theo cảm xúc tôi đang muốn , mà ngược lại là toàn thân tôi lại cứng đơ như đang ḅi tê liệt , tâm trí thật hoang mang ,.. sợ sệt.
Anh cứ nhìn tôi trong đôi mắt sáng ngời ấy mà không quan tâm rằng tôi đang rụt rè sợ sệt ,.. rằng anh không có một cử chỉ đáp lại điều tôi đang mong đợi ,.. có lẻ anh không nhận ra tôi là ai ,.. có lẻ anh đang bận rộn với những ý nghĩ khác hơn ,.. và cũng có lẻ anh chỉ muốn nhìn tôi trọn vẹn và sâu sắc hơn.
... Ring >>> Ring >>> Ring ... Giựt mình tỉnh giấc trong giây lát rồi tôi từ từ kéo tay, cử động thân thể và xoay đầu nhìn xunh quanh để trở về với thực tại ... và cái nhìn đầu tiên tôi được đón nhận là khung cưả sổ đang mở tung nơi căn phòng tôi đang nằm với ánh mặt trời buổi sớm mai để báo hiệu cho tôi biết rằng tôi mới vưà trải qua một đêm trong giấc ngủ mê hồn về "Anh"
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu rôì mim̉ cười với cḥ́ính mình trong suy tư : Anh ah̀ , nếu anh có thực ở trên đời này và xuất hiện trước mặt UL thì xin anh hãy đừng làm cho em sợ hãi nha ;-)










UL xin ghi lại cảm xúc riêng để mong quý bạn gần xa cùng chia sẻ nha .

Thank you for reading , have a good day !!!

Sweden 17 juni 2012

But́ ký Uyên Love
||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||


... Gởi anh chút nắng hồng , chút mưa nhẹ ... Chut́ tình mùa hạ ...2012

... Em còn nhớ mãi một thời đi qua , một thoáng trong cuộc tình anh và em qua những cuộc hò hẹn với nhau trên net , online / offline . Anh thường nói với em trong những lần gặp gỡ : " Em ơi ! Hãy gởi cho anh chút nắng , chút mưa và chút tình của em để anh được sưởi ấm , vì anh ở nơi đây trong nỗi cô đơn , và luôn mang trong người cảm giác lạnh lẽo , không phải do thời tiết mà là do anh đã từ lâu thiếu vắng xa hơi ấm của một cuộc tình , một chút gì có thể len qua trái tim anh cho anh bớt thấy cô đơn ...!" Em thường nhìn anh qua màng hình nhỏ webcam rồi mỉm cười và bảo rằng: "Anh ah̀̀ , Em sẽ gởi cho anh chút hơi ấm từ hơi thở trong nhịp đập con tim của em, anh hãy đợi chờ mà nhận nhé!"...

Ôi chao ! Thời gian âý thật là vui biết bao ... những cảm xúc yêu thương dễ chiụ len lén trong trái tim , vì vơí anh cái gì cũng là một chút , và anh luôn tận hưởng một chút nắng cho ấm lòng , một chút mưa cho mát mẽ thoải mái , một chút tình của em gởi gấm qua một nhạc khúc êm ả , du dương, với lời bài hát mang ý nghĩa một chút gì cho nhau thật tha thiết , rồi em ngân lên vì một chút yêu thương kia giống như một giọng ca mà anh yêu thích.

Thấm thoát thoi đưa người ơi ... nắng mưa mùa hạ như bóng vô hình với em ... để lôi cuốn em lắng nghe , đón nhận tất cả những gì chúng ta cho nhau đều là một chút , rồi em thấy mình hình như cũng yêu thićh mọi điều chút chút đó của anh . Nó nhẹ nhàng thanh thản và không ràng buộc , giống như ánh mắt của anh mỗi khi nhìn em , để chạm vào lòng em bằng cảm giác bình yên và tin cậy ...

... Và rồi cái lạnh cô đơn trong anh cũng dần dần qua đi , vì anh cũng không ở hoài một nơi để chờ đợi em, nên anh đã đi tìm cơn gió lạ , và chính nó ̣đã mang theo cái lạnh ấy về bên em . Cái lạnh cô đơn ! Chính vì vậy mà hơi ấm của em trao cho anh cũng dần dần băng giá , lơ đãng . .

Nhớ lại chút tình mùa hạ năm âý đã khắc ghi trong tâm hồn và cuộc sống của em , để cấu tạo thêm cho em sự phong phú, nhạy cảm , đến nỗi anh bị những lời mê hoặc ngọt ngào và những mong đợi của em cuốn trôi đi,... và rồi cuối cùng anh đã nhắn nhũ rằng : " Anh yêu thích em vì em rất thông minh, xúc cảm ... và cũng chính sự nhạy bén ấy đã khiến em đủ khả năng nḥận định ra sự hờ hững của anh " ! ...
Bây giờ là tháng mấy rồi anh nhĩ ?.. mà sao em vẫn còn mỗi khi đi dưới cái nắng nhẹ nhàng , dịu dàng nơi đây , cũng khiến em không khoỉ chạnh lòng xót xa ... để gợi nhớ lại trong em vẫn còn một chút gì muốn trao anh .

Anh ah̀ , Em muốn gởi thêm cho anh chut́ tình mỗi khi mùa hạ đến , để anh luôn nhớ về em , cho dù anh có bị cơn gió lạ cuốn anh đi thật xa. Em muốn mượn chút nắng hồng sưởi ấm anh mỗi khi anh chợt thấy cô đơn thiếu vắng , để luôn thầm trao tặng ước mơ nho nhỏ của em gởi anh .

Bút kí Uyên Love @ 21 July 2012

Sweden bắt đầu vào mùa thu... hơi sơm´ tí mà cũng dễ chịu hơn năm ngoái vì Em không cảm thấy lạnh lắm...Đã nhiều lần trải qua những cái lạnh của mùa thu, gió bấc thổi từng cơn cho Em chỉ cảm nhận được qua từng kí ức, là ngày xưa Mẹ nói thu về là muà thu của riêng con đấy con ạ...

....Muà thu nơi âý có chút gió biển...chút nắng vàng...chút nhẹ nhàng và mang cả trong Người một tình thương mẫu tử của Mẹ daǹh cho Em...Lúc ấy Mẹ luôn kể cho Em biết rằng Em sinh ra thiếu tháng nên bé tí ti như một con mèo con luôn cuộn mình trong lòng Mẹ để được Mẹ che chở sưởi ấm và tránh xa những cơn gió mùa thu...

Để rồi bây giờ Em không còn bé nưã , nhưng vẫn muốn cuộn tròn trong lòng Mẹ , nhưng Mẹ thường baỏ Con gái lớn rôì mà còn như con nít...hihihi...Em mắc cỡ qúa nên mượn chiếc mền ấm mà cuộn mình trong đó, như ̣thể mong muốn mình được bé tí trở lại...

Hôm nay lại mơ ước được ngồi bên cạnh Anh và kể Anh nghe về mùa thu. Rồi em sẽ thỏ thẻ bên tai anh rằng : Có lẻ vì em đựợc sinh ra vào mùa thu nên trong em luć naò cũng cảm xúc buồn như lá thu rơi, mà lại êm đềm như một khúc nhạc thu , để đôi khi anh không thể nhận định được đó là EM...

....Em còn nhớ rất rõ những ngày xưa ấy, em ngồi sau nép vào lưng Anh khi Anh đang cố sức nhọc nhằn đạp chiếc xe đạp để đưa hai đứa đến những nơi yêu thích ,hay ngắm cảnh biển của những buổi chiều hoàng hôn ,trong ánh nắng vàng còn đọng lại bên kia đại dương... hai bàn tay của Em thích cho vào túi áo lạnh của Anh, em nói ấm lắm Anh ạ , và mỉm cười nói khẽ > Em Yêu Anh...

Anh cười thoải mái và cố sức đạp cho nhanh tới những nơi ấy tràn đâỳ Tình Yêu...Thích những lúc lang thang, ngồi quán nước vỉa hè, cầm trên tay ly cafe ấm áp mà nhìn Anh bằng đôi mắt tràn ngập Yêu Thương...Đôi mắt biết cười khi vui , biết khóc khi giận dôĩ , và Em luôn ửng hồng đôi má khi Anh chợt len lén hôn Em...
Em muốn gởi Anh một chút nắng vàng
Một chút tình xưa trong Em nỗi nhớ
Một chút ngọt ngào khi ấy có nhau
Một chút lao đao khi đời chia rẽ
Một chút cuộc đời Em đã đi qua
Một chút ngày mai nếu có gặp lại
Một chút ân tình khi đã về khuya
Mong Anh đón nhận tình Em trao gởi ...

.....Mùa thu luôn đem đến cho Em những kí ưć miên mang lẫn lộn một chút xót xa nhưng cũng thật lãng mãn lôi cuốn mỗi khi chợt nhớ lại những kỉ niệm xưa , cứ như một cuốn phim dài nhiều tập xem hoài không có đoạn kết...Vì vậy mà dòng tâm tư của Em không thể nào kết thúc tại đây, chỉ mong được một ngày mai có duyên th̀ì hội ngộ trong tình bạn vui vẻ để rồi sẽ kể cho nhau nghe những gì đã diễn ra trong cuộc đời chúng ta 

**********************************

Bút kí UL .06092012. Viết Về Cảm Xúc Riêng Của Một Thời Đã Qua ... Xin chia sẽ nơi đây với những hoài niệm xưa mà UL tin chắc chắn rằng trong môĩ chúng ta đều có một thời để yêu , để nhớ , để thương ;-)


....Có những lúc hồn ta thật lặng lẽ
Trong xa xăm chợt bóng tối đi về
Nơi quá khứ ta đã mang tội lỗi....
Xác thiêu thân, hồn lạc hướng trùng dương
Mãi đi tìm một điều không thể có
Mãi lao đao cho số phận ngã ngiêng
Dẫu biết rằng bóng đêm là hư ảo
Vẫn cố tìm cho thoã trí hoang mang
Ôi !!! Bé dại ngu ngơ lòng trắc ẩn
Gói gém lại trong một khối u mê
Ta hoài nghi mà người nào hay biết
Để giờ đây...hồn cứ mãi thinh âm
Trong tiền kiếp ta sinh thời lẽ bóng
Không người thương, không người tiễn ta về
Nên hoài niệm nay trở về chốn lạ
Mãi một đời mang số kiếp lâm ly
Đem vào thơ cho lòng vơi sầu ẩn
Hy vọng rằng sẽ có ngày hóa thân
Vào thế giới không còn bi ai oán
Không còn ta, không còn thế giới hoang
UL xin được sám hối với nỗi niềm quá khứ đã đi qua trong thời còn bé dại ngu ngơ...Viết lên cảm xúc khi đã trãi qua nhiều đêm dài thổn thức với hoài niệm xưa chợt quay về trong bóng tối tâm hồn...
********************************

                                           ...Miên Man Xuć Cảm Cuối Thu... 2012...

... Mùa thu năm nay , đã trải qua những cơn mưa thật hối hả triền miên..mưa rơi hầu như mỗi ngày, không muốn ngừng, và như muốn nhắc nhỡ rằng mưa đang muốn khóc cho hết những giọt nươć mắt của con người Trần Thế...

Mưa cứ rơi mỗi ngày từng chập rồi lại nghỉ giải lao, và lại tiếp tục mưa...Ôi sao mà mưa hoài vây nè, làm cho con người ta lại phải thốt lên lời than phiền rằng mưa như muốn trút xuống hồn ta một không gian xa vắng , miên man buồn , miên man nghĩ ngợi , rồi miên man lo lắng , sợ sệt ,.. Cảm xúc đôi khi có vui...có niềm hạnh phúc...nhưng không thể naò giấu nổi cái mông lung lo lắng của tâm hồn...

Chẳng hiểu vì sao , hoặc là điều gì làm cho ta lo lắng,..nhưng có một điều đã len lén chợt đến trong ta thật bất ngờ, mà cũng thật tự nhiên , đã xoáy động trong tâm hồn ta để rồi kết tụ lại thành một niềm vui nho nhỏ và khiến cho ta như muốn đón nhận, mà cũng muốn xa rời...Muốn bão mình nên tìm cách từ chối , nhưng trái tim lại không thể cho phép ta làm điều đó...

Nghịch cảnh có thể xảy ra , hoặc có thể giúp ta có thêm niềm tin, an toàn thoải mái và vui vẻ hồn nhiên hơn nưã...Phải chăng đây là nhạy cảm chợt đến và cũng sẽ chợt đi rất nhanh...Hiện tại ta không thể nắm bắt được điều chắc chắn đó.

Đếm thời gian trôi thì cảm thấy tuổi đời cũng muộn màng rồi , đang bước trên độ tuổi tứ tuần th̀i cũng đã qúa hiểu rõ không còn nhiều mơ mộng nữa...nên mạnh dạn bước đi cho dù có lắm điều không cho ta như ý muốn...thế nhưng đôi chân lại cứ chùng bước , ngập ngừng...Lối rẽ nào sẽ là đoạn còn lại của cuộc đời ta...

Ai là người cho ta trọn vẹn niềm tin...Ai sẽ là người mở rộng vòng tay để ôm ấp ta trong hơi thở dịu dàng...Ai sẽ là người cho ta đôi vai để ta dựa vào khi mệt mỏi...Ai sẽ là người chịu kh́ó lắng tai nghe khi ta muốn thở than...Ai sẽ là người không vội vàng tránh xa ta khi ta Giận Giữ...Ai sẽ là người luôn mĩm cười hồn nhiên khi mỗi sáng ta vừa thức giấc để nói khẽ bên tai ta rằng: Ta vẫn là người đáng yêu...Và ai sẽ là người chấp nhận tất cả những điều sai trái của ta và đón nhận ta , để rồi khuyên ta nên bỏ qua chuyện cũ và vui vẻ với hiện tại...Ai sẽ là người cùng ta chia sẽ những gì còn lại, để rồi cả hai tìm được chỗ dựa cho nhau...trong tương lai...Tât cả những điều đó có quá hão huyền hay chăng ?

Có lẽ ta đã mang trong người qúa nhiều nhạy cảm , nhiều xúc động...dễ khóc khi có điều gì chạm đến, mà cũng dễ cười như muốn che dấu đi những nỗi niềm riêng...( chợt xao xuyến trong âm vang bên tai ta với bài hát Có Những Niềm Riêng...Làm Sao Nói Hết,..của nhạc sĩ Lê Tín Hương thật đi sâu vào lòng người từng lời từng chữ...)


**********Nỗi đâu như đã vương mang
Anh ơi Em đã một lần chung thân
Cớ sao Anh vội chia ly
Để Em còn mãi xuôi về bến xưa
Tình ơi sao mãi hững hờ
Để giờ tiếc nuối cơn ̣đau muộn màng**********
UL Viết theo cảm xúc riêng khi chợt vô tình gặp gỡ lại một người ta đã vô tình quên...một người ta đã quên biết , và một người ta đã âm thầm lặng lẽ...( trong một thời khắc rất gần nhau )
@ vô tình khi gặp lại đây...bỗng dưng rơi lệ để sầu vương mang @
^_^ Như Nỗi Niềm Riêng Trong Ta Muốn Chia Sẽ


^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Mùa Đông 2012

Sweden đã đi vào mùa đông ... năm nay rồi cũng như những năm đã đi qua ... Lạnh buốt trong từng bắp thịt của cơ thể , và lạnh luôn cả tâm hồn như vẫn mãi cô đơn của chính mình ... Cái lạnh tê tê đầu óc mỗi khi cơn gió đông lùa vào người rồi truyền dần lên tới bộ não nhỏ bé...không làm sao ngăn được cái lạnh cứ uà ập đến...chỉ có mỗi cách duy nhất là mặc kệ cho cái lạnh xâm nhập vào mình...rồi từ đó tự mình tìm hơi âṕ của chính trái tim để an ui hâm nóng cho âḿ áp cơ thể và đầu óc . Đây là cách tự trị của UL qua những cơn lạnh của muà đông của Thuỷ Điển.



Và cứ thế mỗi tối mùa đông lại càng thêm lười biếng, lại càng mệt moỉ hơn trước , không nhanh nhẹn không xôi động mà là trở nên nặng nề hơn tí , hơn những mùa khác trong năm ... để rồi từ biệt thói quen xem ti vi hoặc đọc sách , hoặc nghịch ngợm với các con ... thì ngược lại chạy vô online hay lướt web, hoặc ca hát trên paltalk làm cho UL trở về với những thú vui đã bỏ quên ở một góc trong ký ức, một góc hoài niệm xưa, là dạo phố biển trên chiếc xe đap̣ tà tà mà thả hồn thơ mộng của một thời bé dại…
Về nhé anh bên lửa tình ấm áp
Mang tuổi thơ đưa ta về mộng mơ


Sinh ra và lớn lên ở thành phố biển nên UL luôn có thể cảm nhận được hình ảnh một bờ biển kéo dài trước mắt mình và tận xa với tầm mắt nhìn là những hòn đảo nhỏ mà những buổi chiều đông về thì biển gợn sóng có khi thật dữ dội , buồn bã , cuộn sống nhấp nhô trên cao như muốn cuốn trôi đ́i tất cả mọi thứ thật làm cho UL đôi lúc cũng thấy sợ hãi khi nhìn những con sóng đang gào thét trong gió biển muà đông...nhưng đôi khi cũng thật hiền hoà êm ̣đềm cuộn vào cát trắng như muốn thở than , trò chuyện với hạ̣t cát rằng biển tuy rộng mênh mông to lớn nhưng cũng có nỗi niềm cô đơn mỗi khi mùa ̣đông đến, vì có ai muốn nhảy xuống nước biển vào mùa đông để ngụp lặn như mùa hè đâu nè...có ai muốn nhún đôi chân mình xuống nước vào muà đông như vào mùa thu đâu nè...có ai muốn thả bông tình trôi trên biển vào mùa đông như là mùa xuân đâu nè...

...Để rồi giờ đây đã bao nhiêu năm xa quê nhà ,để khiến lòng lại chợt nhớ những hình ảnh sâu đậm trong kí ức mỗi khi muà đông về nơi xứ người thật xao xuyến và cũng thật tự do như đang hít thở trong không khí trong sạch...Rồi UL lại mong ước mùa đông sẽ ấm áp ngọt ngào hơn nếu Anh vẫn mãi mãi làm Bạn tri kỉ của Em để cho Em thêm sức , thêm nhiệt huyết mà bước đi cho hết tṛọn con đường còn đang phía trước chờ...Em



Em đa tình vì ai nào ai thấu
Ai đem tình trao gởi đi về đâu
Anh buông lơi nhận lấy giây phút đầu
Rồi quên lãng tình kia không lối thoát
UL xin gởi lại đây Một Thời Để Nhớ...
@@ Cho Em Xin @@

Cho Em Xin Một Bàn Tay Níu Lại
Khi Em Vội Vàng Ngoảnh Mặt Bước Đi
Để Em Còn Biết Anh Đang Cố Giữ
Biết Rằng Anh Đang Là Cuả Riêng Em

Cho Em Xin Một Nụ Cười Héo Hắt
Khi Em Vô Tình Đùa Nghịch Với Anh
Để Biết Rằng Anh Đang Cần Em Nhất
Chỉ Có Em Là Thế Giới Của Anh

Cho Em Xin Chiếc Hôn Nồng Hơi Ấm
Siết Lấy Em Trong Hạnh Phúc Tình Yêu
Biết Rằng Anh Còn Đang Hoài Thèm Khát
Một Vành Môi Tha Thiết Giọt Tình Xưa



Cho Em Xin Một Bờ Vai Vững Chắc
Một Vòng Tay Ôm Lấy Dáng Hư Hao
Một Cái Nhìn Đi Sâu Vào Ngục Tối
Nơi Xa Xăm Em Lạc Lối Tìm Anh

Em Muốn Xin Tất Cả Điều Anh Có
Những Hoài Bảo Anh Trọn Vẹn Hiến Dâng
Những Đợi Mong Mỗi Chiều Về Lạnh Lẽo
Đến Bên Em Trong Đêm Tối Hoang Vu



Những Gì Em Xin...Nơi Anh Hiện Hữu
Là Nơi Ấ́́ý Đôi Ta Thuộc Về Nhau
Thân Xác Run Trong Cuộc Tình Hâm Nóng
Khi Đời Này Em Vẫn Mãi Xin Anh
Đôi khi chợt cảm thấy thật cần thiết Xin Người...trong ta sẽ cảm thấy lân la chút hương vị nhẹ nhàng của tâm hồn thả lỏng đi hoang ở thế giới không thực, không hư, mà cũng không làm cho ai phải tổn thương khi chính mình thưà biết rằng thế giới ảo là thế giới chỉ có trong giấc mơ mà thôi ;) UL

¤ ¤ (F)~ ~  ¤ ¤ (F)~ ~  ¤ ¤ (F)~ ~ 



"""""" (ngại nói với người) """"""
UL..29-12-2013 
...Đã bao lần không nói...
...Vì nói mặn như vôi...
...Lời chưa kip trao gởi...
...Người đã vội hững hờ...
...Đã bao lần không nói...
...Người ơi mãi lặng thinh...
...Cho cõi lòng vương vấn...
...Ôm kín maĩ nỗi niềm...
Viết theo cảm nhận qua baì nhac̣ "Chẳng cần biết ngày mai" mà UL vưà được nghe lần đầu tiên ,..qua giọng ca êm đềm và rất hay , mà thật sự chưa biết rõ người ấy là ai,..mà sao có vẽ như ̣đang gởi gắm một tâm sự (ngại nói với người xưa ... như chính người đã hát bài nhạc này mà không thể hé miệng nói lên một lời nói nào cả... có lẻ vì chỉ muốn trình bày bài nhạc mà chính người tâm huyết thâu âm ...)


...Đôi khi...thật tình cờ và bất chợt gặp gỡ người xa lạ nhưng lại có thể nói chuyện qua lại thật dễ dàng ,.. cỡi mở vô tư trò chuyện không sợ đối phương aṕ đão...vì mình cảm nhận được lúc ấy là do sự tự tin mà tấm lòng có thể mở cửa một cách nhẹ nhàng, không ranh giới , không ngần ngại sợ hãi rằng người xa lạ có thể là một kẻ thù ;) và cảm giác lúc đó rất là thật thà, rất buông thả, và cũng rất gần guĩ ở một khía cạnh nào đó với người xa lạ ấy...UL

@@@@@@@@

Giấu vào đôi mắt nâu ... những giọt lệ sầu

Để hồn ta lắng đọng ...khi ngậm ngùi chưa tan

Đóng lại quá khứ ... trong tim còn thổn thức


Bên ngưỡng cửa cuộc đời ... là chuỗi ngày xa xăm


Để bước đi ... khi đôi chân còn vững chắc


Thân xác của ta là ... chiếc bóng mãi hoài theo


Biết rằng hiện tại ... ta còn đang lẩn tránh


Trong bóng tối vô hình ... ta với người phù du

(...cảm tác theo tâm sự của một cậu em có tâm hồn thật trầm cảm , lặng lẽ ... )
Quanh ta có rất nhiều người sống rất hời hợt vô cảm hoặc có một it́ xúc cảm đơn sơ...nhưng cũng không it́ người sống với hết cả chính tâm hồn đa sầu , xúc cảm của chính họ bằng những thể hiện nội tâm , nhạy bén với miên man trong dòng đời trôi nổi ngược xuôi ;)
UL xin được mạn phép viết lên một chut́ cảm nhận của chính mình qua những dòng viết vội trên đây...và mong được các bạn gần xa cùng chia sẽ nhé . Thanks !!!

@}>---;--- `  @}>---;---@}>---;--- `  @}>---;---@}>---;--- `  @}>---;---






@@ Hạt Giống Tâm Hồn @@ul..20-01-2013



…Đây đó đôi khi ta bắt gặp những ý tưởng lạ, những khát khao hoài hão, những lời lẽ mong lung lơ đãng bâng quơ hoặc những "lời hay ý đẹp" ... những dòng tâm tư chia sẽ của đối phương , tuy đã có thể hình dung qua cách mô tả mường tượng, suy đoán, hoặc một thoáng nhìn qua hay là ngay cả chưa được biết hình dạng mặt mũi dáng vốc ra sao,..m..m.. 


Nhung trên thế giới online thì thôi tốt hơn hết là không nên tìm hiểu khía cạnh bề ngoài nhiều quá, mà chỉ cần lưu lại trong ta bằng sự quan tâm hay qua cách nhìn nhận của chính cảm giác mà từ đó nắm vững một gốc độ của đối phương đang trò chuyện chia sẽ như đang gởi gấm cho mình điều gì đó thật khiến ta phải "bận lòng" đôi chút,  ta ngừng lại trong tâm hồn và lắng lòng mình xuống tựa như một ly nước trong để nhận ra cõi con người và cuộc sống này còn lắm điều suy gẫm!!!...


Các bạn nghĩ gì..và đón nhận ra sao???...Riêng UL luôn có một nhạy cảm rất thú vị khi đón nhận những điều đó...Nó cho UL thêm hơi thở, thêm hấp dẫn và buông thả một tí về cách nhìn nhận tâm hồn của đối phương...Không nên khắc khe với người khi mình còn chưa hiểu rõ  họ...thế nào...


…Người bâng quơ lơ đãng hay cố ý...


…Biết được người mang những gì trong tim...


…Hay người về trong ngục tối u minh...


…Bao trầm lặng nơi cõi lòng vây kín


******UL******



Giờ đây, Thuỵ Điển là nơi UL đang cư ngụ và đã trải qua nhiều năm tháng được tận hưởng và đón nhận mỗi mùa xuân sang...Khi tâm hồn ngập tràn cảm xúc như vừa được thức giấc , cũng là lúc thế giới xung quanh muôn hoa và cây cỏ chuẩn bị nở rộ sau nhiều tháng muà đông lạnh lẽo ;)

Riêng UL mùa xuân năm nay đang mang nhiều cảm xúc xáo trộn,..chuyện tình cảm thì người tôi y...lại lơ lững nơi xa xăm...người tôi mang ơn, lại luôn luôn cận kề bên tôi, và người tôi ko y... thì lại cứ lãng vãn trước mặt ;) ... bên cạnh tôi với 1 công việc làm ổn định, nhưng bây giờ phải làm việc it́ lại, vì thời gian qua  đã ảnh̉ hưởng nhiều stress ( ko tốt cho tinh thần , nên nghỉ ngơi tí theo lời bác sĩ đã nói)...

Bên gốc đời còn quá nhiều rối ren...hụt hẫng khi phát hiện tình bạn trên đời này sao mà thê lương tệ hại...Sống trọn vẹn bản tính thẳng thắng trực tiếp , không câu nệ , nhưng cuối cùng điều đó làm UL bị mất thăng bằng khi chợt phát hiện Bạn Bè lợi dụng mình để mua vui bên thế giới ca hát online...Để rồi bây giờ chính mình đang mất đi cái nghịch ngợm xí xọn như đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ hàng ngày...




Xuân đến xuân đi xuân lưu luyến

Nhớ mong lung thân xác như thoát ly

Nơi bến lạ,..Ta và Người...bẽn lẽn

Tắt lửa lòng, sưởi ấm trái tim hoang.

....Kết cuộc rồi chuyện gì xảy ra trong đời cũng đều là những bài học tốt, những điều đó kết tụ thành kinh nghiệm cho đời sống hàng ngày...UL không vì thế mà quên đi chính mình!!!...Bạn và tôi bây giờ như chưa hề quen biết nhau, và chẳng cần phải đắn đo nhiều trong việc đón mừng xuân đến và hãy chọn lựa trang phục diện vào mùa đẹp nhất trong năm. Bạn có thể thỏa sức khoe dáng, khoe những bộ trang phục thật đẹp và thả hồn tung tăng dưới ánh nắng vàng rực rỡ của mùa xuân...để tìm lại niềm vui cho chính mình...và hãy quên ̣đi moị sự không vui...





❤❤zz(f)zz ❤❤zz(f)zz
Ngẫu Hứng Vui ghép nicks online
24-25/04/2013


Hôm nay ghé bếnRa Khơi

Lòng chơi vơi những lệ rơi tình đời

”Rêu Phong” phủ kín chân trời

”Ngôi sao buồn” mãi thói đời ngã nghiêng

Ngậm ngùi bao nỗi truân chuyên

Huyền my ủ rũ ngã mi gót mềm

Thân Uyên mang kiếp vô duyên

Dòng đời uẩn khúc nghê thường hư vô

Như bao gió phủ mây mờ

Bên thân xác đã cuốn bờ trùng dương

”Maiii ” sau tàn cuộc viễn phương

"Hừng đông" giản dị bên tôi My Darling

Lân lân trong cõi ”trúc minh

Khó chiều cũng chút ngọt mềm trao nhau

”Vượt bao con sống bạc đầu”

Cúi xin cảm tạ ghi ân cùng Ngài

Bên tình bên hiếu nhân hai
Vỗ về ”Yêu Khúc” giấc mộng đoàn viên
”Kỳ Nam” như một cung tên
Để người hờn trách vội vàng làm ngơ
”Thôis” thì giữ lại cung tơ
”Chút tình xa vắng” một thời nhớ nhung
Ầu ơ gió thổi đêm xuân
Bên nhau ca hát vui vầy tuối hoang …;)
“Dom...dj “không chút lời than
"Chân tình chính tấn" khắp room...hoa hồng
Ngân nga dòng nhạc xuân nồng
Êm đềm thân mật ”dẫu đời đắng cay”...(dẫu nó là ai)
Đêm nay gặp gỡ nơi đây
”Lòng người khách lạ” cũng vui nỗi niềm
“Bear…bear thỏ thẻ hát lên
Lời tình ca mãi khắc tên một người
”Bé Bự” thả mộng run đùi
Ôi chao tuy vậy mà đời ngất ngây
Mấy ai thư thả tình say
Còn ta như đã mê say dáng huyền
”Lãng mãn trong khúc nhạc êm”
Miên mang ”Nỗi Nhớ” bên người sớm hôm
Tình ơi xin vẫn hoài mong
Rằng em vẫn đợi chàng về bên em ;))…
 Các nicksname đã sử dụng :  Reu Phong - ngoi sao buon - Huyen My - maiii - My Darling - truc minh - kho chieu - Vuot Song - Yeu Khuc - Ky Nam - Thois - Chut Tinh Xa Vang - Domdj - Chan Chinh - Dau No La Ai - nguoi lu khach - bearbear - Be Bu - tinh say - Lang Man Khuc - Noi Nho
Swe.. đêm online ghép nicks làm thơ dzí dzỏm cho vui tâm hồn...UL..25.04.2013
***************** @@@***************


Lãng đãng tháng năm trong tôi ... UL 22/05/2013
Bao nhiêu tháng năm đđến rồi lại cũng phải ra đi lần lượt như những tháng khác trong năm...Ngồi đếm thời gian trôi thì mình đđếm được gần 1 nữa với số tuổi của chính mình hiện nay ... với bao vui buồn xáo trộn đã xảy ra trên xứ người...

Ôi chao , phải noí là thời gian trôi nhanh hay chậm chạp đây nhỉ...sao trong tôi bổng dưng thấy mình già nua hơn trước trên khuôn mặt và hình thể..,nhìn vào gương soi thì đã bắt đầu đếm được những nép nhăn hằn sâu trên trán...trên khóe mắt và quyện lẫn trên khuôn mặt thì tôi vẫn mang trên mình 1 hình khối đâù oć ngớ ngẩn, mà đôi khi cũng đượm chút trống vắng vô cùng... ;) và tự dưng thấy ghét ghê cái tấm gương soi trong phòng của tôi...như chính mình đang ghét ghê cái người dưng làm mình không vui mỗi khi chợt vô tình gặp lại...( Ừh mà kì lạ chưa, tại sao đem lòng ghét người dưng không màng đến ta, hay là người ta không biết tôi đang muốn gì )


Vì cảm giác này đã gặm nhấm trong tôi lâu nay , và ri tôi chng còn thích thú như trước với thói quen đến nhng nơi xáo động, vui nhộn...đến quán bar với 1 vài người bạn để nghe nhạc hoặc nhảy lên điệu nhảy ưa thićh...để rồi giờ đây lang thang 1 mình và tìm đến những no đường vắng l và thả hồn lân lân nghe tiếng chim líu lo  trên cây cổ thụ trong làn gió hát ca bên đôi tai như đang muốn nhắn nhủ thầm thì điều gì đó sắp đến với tôi

Và rồi những gì luẩn quẩn trong tôi cũng nhanh tan biến...để nhường chỗ trống vắng kia thành một chuyện thật lý thú...thật bất ngờ là nhờ có cơn mưa phùn nhẹ nhàng vội kéo đến trên bầu trời mới sáng lại tối mù kia liền trong chốc lát, để khiến tôi tỉn̉h giác trong cơn mưa của tháng nămTôi vội chạy nhanh về phía có mái hiên trú mưa nơi cuối con đường... Àh, hình như tôi cũng 1 lúc phát hiện ra có bóng dáng 1 ngươđàn ông cũng đang chạy vội đến gần nơi đó,.. và tôi đưa mắt nhìn lên thật kỹ lưỡng và quan sát 1 lần nữa...thì ra đó là người dưng mà tôi đang thầm ghét...

Mim 1 nụ cười với anh , để tan biến đi sự ngượng ngịu trong tôi... và anh cũng khẽ nói : chào em, nhờ cơn mưa ngâu mà đưa đẩy 2 đưa phải tìm đến nhau nơi này... ;) câu nói ngụ ý ấy của anh đã khiến cho tôi không còn biết ghét anh thêm nưã... mà ngược lại tôi lại càng nhìn thấy thêm moị thứ đẹp đẻ dễ thương ngọt ngào trong con người của anh...


Ri cơn mưa cũng qua... trong vài phút nhẹ nhàng đó lại là cả một kỉ niệm tràn đầy những yêu thương, những khát khao , những mong muốn để dành riêng cho anh trong tháng 5 của năm ấy...

Nhưng bây giờ khi tr li nơi ấy để tìm lại chút lãng đãng của tháng 5 thì tôi biết mình không th gi mãi mt thi . Xin để li k nim cho tháng năm, cho người dưng, cho người tôi chỉ mơ mộng mà thôi... vì người ấy là người đã từng đưa tôi đi vào trong những giấc mơ dài với người của nhiều đêm thao thức nhớ nhung ;)


PS...UL viết lên đây với dòng chữ  đơn sơ để diễn tả lên tâm tư mỗi khi cảm thấy buồn , cô đơn thì muốn tự tạo cho riêng mình 1 gốc nhỏ của tâm hồn bằng cách mơ màng lãng đãng trong niềm vui với ai kia mà chính UL cũng còn chưa biết nhé ;) ... ̣chỉ mong các bạn đọc giả gần xa cùng chia sẽ khi ghé thăm my blogspot !!!

•:*´¨(f)¨`*:• •:*´¨(f)¨`*:• •:*´¨(f)¨`*:•


Không còn gì cho nhau, tình tan vỡ


Chốn´ nghê thường em còn mãi hòai mơ


Một cuộc tình bên đường đời nghiệt ngã


Ngấn lệ sầu` em hoài mãi tương tư



Không còn gì cho nhau, đời cô lẽ


Xót xa buôn` ta chẳng thuộc về nhau


Vương vấn mãi trong dòng đời trôi nỗi


Cuôi´ đường đời  hư thực cũng phù du



Cũng như người và ta luôn lặng lẽ


Mãi đi tìm trong uẩn khúc u mê


Tình trôi nỗi trong cõi đời khắc´ khoải


Ôi !!! còn gì để giữ lại mai sau



Viết theo cảm xúc khi thấy quanh ta không còn gì ngoài tấm thân cùng linh hồn còn đang ngất ngưỡng nơi chợ đời ;)






¸.•'@*¯´' • .¸()¸.•'´¯*@'•.¸ 

UL xin cảm ơn đến 1 người bạn mang nick name  mua tren pho nho_zz  đã góp thêm 4 câu thơ tiếp nối dưới đây, để có thêm phần phong phú ý nhị cho bài thơ.


Không còn gì cho nhau thì thôi nhé



Trong cuộc đời ta có lối rẽ riêng



Tình ta mãi là tình yêu thầm lặng


Kỷ niệm này xin mãi mãi ngàn sau


¸.•'@*¯´' • .¸()¸.•'´¯*@'•.¸ 


 Nghe trong ta có giọt sầu xao xuyến
Nghe quanh đây có chút kỉ niệm buồn
Ai ơi ... có hiểu chăng ... ta tan biến
Trong trốn bể là vạn vật hư không ...


Và rồi ta cũng trở về với những gì đang hiện hữu xung quanh ta , đó là một khối đời trong bôn ba vội vã để cố gắng làm việc lo toan những trách nhiệm còn mãi theo ta cho đến khi nào hơi thở ngừng trôi , trái tim ngừng đập , và ta sẽ mới chịu buông xuôi ...

Biết rằng hôm nay tâm trạng thật thoải mái khi nhận thức được rằng:
" Hoa " nếu muốn được tươi tốt thì luôn cần phải có đôi bàn tay con người  biết chăm bón nâng niu vun xới , ân cần với cảm xúc bảo vệ ... thì con người của mình cũng thế : " Rất Cần Có Nhau, Yêu Thương Chăm Sóc Cho Nhau  "

..... Giờ đây mùa xuân đang đến bên cạnh ta và để cho ta có chút thời gian dừng lại đón nhận hương vị của sự nảy lộc đâm chồi .Mùa xuân để dành một chỗ trong tâm trí của ta tận hưởng không khí nhẹ nhàng thư thả hơn so với thời gian  vừa qua ...

Viết lại một cảm vừa thoáng đi qua trong tôi của mùa xuân 2013 ... UL


******************************
Cảm xúc thật thì bao giờ cũng là thật

Điều mà lâu nay tôi cảm giác được cuối cùng cũng đã đến…Linh t́ính hay là giác quan thứ 6 đã đi vào trong giấc mộng về đêm khiến ta đã giật mình... Khoảnh khắc đó giường như tôi đã nhận biết được qua cách cư xử và lời noí của người ấy giác ngày qua trong hai tuần qua. Tôi không thể kiểm soát được bản thân, nước mắt bắt đầu rơi, nó cứ rơi, rơi xuống thật nhẹ nhàng cho đến khi nỗi đau trở lên tột cùng và khiến tôi vỡ òa thành tiếng.

 Khi hạnh phúc đến, có ai muốn từ chối để chạy trốn niềm hạnh phúc trong tim. Quanh ta chỉ mong thời gian mãi mãi vĩnh hằng, mãi mãi là của riêng ta... nhưng đời sống, và sự hiện diện của con người xung quanh thì làm sao được vậy?

 Cuộc sống vốn đã là một sự tiếp nối, một sự biến hoá ẩn hiện dưới những êm đềm quyện với bao bất ngờ, phong ba bão tố. Một bài hát, có thể từ bắt đầu đến cuối dùng một loại giai điệu ngâm nga, nhưng cuộc đời... bao giờ cũng có mưa gió đồng hành....và luôn có những thăng trầm cuốn lấy nhau.

****************************
 
❝ Hóa ra trên đời chẳng có gì là vĩnh viễn. Tình bạn, rời xa nhau dần dần sẽ trở nên nhạt nhòa. Tình yêu, không còn bên nhau nữa thì sẽ chia tay. Hãy trân trọng tất cả những gì bạn hiện có trong tay. Có thể chỉ một giây sau thôi, những điều ấy sẽ không còn thuộc về bạn nữa...❞ Câu noí này mình đã đọc được đâu đó mà giờ đây đã thực sự hiễn hữu chính ta...nơi cõi đời này nghiệt ngã lắm người ơi...


Mùa hè 2015....UL

********************************

Không đủ xinh để ai kia phải yêu thương chiù mến
Không đủ lời để lôi cuốn người chú ý đến ta hơn
Không đủ khôn ngoan để nổi bật hơn giữa moị người
Không đủ ngọt ngào để làm xiêu lòng người khác phái
Không đủ nhẹ nhàng để lôi cuốn đối phương chú ý đến ta
Không đủ nghị lực để vượt qua những thử thách nghiệt ngã
Không đủ nhanh nhẹn để tìm tòi bao hấp dẫn của cuộc đời
Không đủ vị tha để người cho ta sự hiểu biết
Không đủ những điều mà người khác có hơn ta
Nhưng ta có đủ cả một trái tim tự tin cho bản thân mình
Chỉ cần biết trái tim luôn thổn thức theo dòng đời trôi nổi
Cho ta biết được mình còn mang đủ kiếp luân phiên
Cho ta có đủ những gì ta cần nơi trần thế
Để chứng minh rằng ta đang hấp thụ những hồi sinh
Và đang đón nhận những vui buồn trong cuộc sống

Không nên quá ưu phiền khi ta biết còn có người khổ ải hơn chính ta

****************************************
Một buổi sáng thức dậy như moị buổi sáng khác, nhưng thật đặc biệt hơn bởi vì hôm nay UL nhận được một bài thơ song thất lục bát thật hay từ một người vừa mới được quen biết, nhưng có được cảm giác chia sẽ dòng thơ thật mượt mà dễ thương vô cùng...làm cho UL thật ấm lòng nơi xứ Sweden bắc âu xa xôi này. Thành thật cảm ơn và xin được phép post lên đây để chia sẻ cùng ai kia có chung cảm xúc này!!!

Đâu đây thoáng chút hương xưa

 Thoảng trong làn gió cho vừa nhớ nhau

  Thời gian tí tách qua mau 

 Quanh đi quẩn lại bạc màu tóc xưa

  Giọt sầu dĩ vãng đong đưa

 Rơi dòng ký ức giọt mưa buốt lòng 

 Biết người còn nhớ hay không

 Để ta mòn mỏi ngóng trông từng giờ

 Ngày đêm thơ thẩn thẫn thờ 

Sức tàn hơi cạn vẫn chờ đợi em ! 


Dưới đây là cảm tác UL xin đáp lại với người bạn phương xa...Ko được lục bát như trên nhưng cũng xin góp theo ý thơ trong lòng UL muốn gởi tặng.

Em thích thơ mơ màng vài dòng chữ

Cho vui lòng xa xứ miền viễn phương

Có lẽ nào anh mang chút vấn vương

Để tìm lại chút hương xưa thởu ấy

Biết rằng đời không trọn vẹn toại ý

Mãi đi tìm trong bản ngã nhân sinh

Ôi thân ta sao cứ mãi điêu linh

Mãi quanh quẩn trong u mê khờ dại

Giữa muôn trùng, ta và người aí ngại

Ai là người tri kỉ cuối đường đi

Ai là người đưa tiễn bước ta đi


Để thanh thản xuôi tay khi nhắm mắt...




^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

Anh Xin Lỗi Em

Anh còn nợ em một câu xin lỗi
Noí dối hoài có tội lắm anh ơi
Tình trao môi sao người lại buông trôi
Để được gì khi em xa vời vợi
Về bên người anh nợ nần bối rối
Mối tình kia trôi nổi giữa đôi ta
Phủ kín anh bên” Gốc Đời” phong ba
Em chỉ là phần đàn bà hai ngã
Rẽ lối nào trong bản ngã nhân sinh
Chốn nghê thường, anh xin lỗi thanh minh
Vậy nơi nào là phương anh giữ trọn
Chữ chung tình gói gọn cho ” Người Dưng”
 |||||||||||||||@@@@@|||||||||||||||

Uyên Love

18-11-2018….viết tặng người dưng, mà đem loông hoài niệm...lắng đọng bên tôi cảm giác đôi khi lơ lững...đôi khi vui buồn...im lặng hoá khờ
^
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^

Inga kommentarer: