fredag 27 januari 2017

Loanh Quanh Những Tâm Tư Của Mùa Tết Tây, Tết Ta

Tết tây vừa qua thì tết ta lại đến trong tiềm thức của những người đang sống tha phương, thì phải nhận được hai lần đón năm mới, vì noí cho cùng hầu như những người Việt đang sống nơi xa quê vẫn luôn chạnh lòng mỗi khi mùa tết nguyên đán lại trở về để nhắc nhở những người con xa xứ, mang lòng mong nhớ về cội nguồn của Việt Nam. 

Để được có thêm chút hương vị tết của quê nhà, thì tự tạo ra chút bánh trái hoa qủa, hoặc cùng nhau tụ hội trong bữa cơm với chút nhâm nhi đậm đà tính dân tộc, cùng người thân hay bạn bè quen biết. Qua đó mà tôi cũng có thêm khái niệm tuy có xa quê hương bao nhiêu năm đi chăng nữa cũng không thể xóa bỏ tính khí, và tấm lòng thương yêu đất nước quê nhà mỗi ngày càng thấm sâu trong từng khối da thịt của tôi.

Bởi vì mỗi con người Việt Nam được gắn nối với truyền thống đã hàng bao thế kỷ trôi qua, mà thực sự trong tâm khảm nhân sinh của dòng giống Việt vốn dĩ đã tôn vinh sự hưởng thụ của Ông Bà đã để lại cuốn lịch sử chiụ thương, chiụ khó trong moị trở ngại trên bất cứ phương diện nào, và bất cứ ở nơi đâu cũng không dễ dàng thua cuộc, bởi những thử thách đi qua của bao nhiêu cuộc thương tàn, nhưng vẫn vượt qua được tất cả nơi miền đất hứa phương tây. 

Riêng tôi từ ngày được đặt chân trên đất bắc âu Thuỵ Điển cùng với Ba Mẹ và các em cho đến nay thì đã tiếp thụ những mùa têt́ của người địa phương, và bên cạnh đó vẫn đang cố gắng phấn đấu và sinh tồn để làm trọn vẹn con người của mình, tuy nhiên cũng không thể nào tránh khoỉ những lúc vấp ngã va chạm với khó khăn, thăng trầm của cuộc sống. Bởi nhờ có những điều đó đã cho tôi thêm những vững chắc, hy vọng, bước đi về phía trước với tâm niệm làm người thì không sợ nhọc nhằn nó đến, mà chỉ sợ là phải tiếp nhận bằng cách nào cho đúng để không bị lạc đường, sai lối.

Noí tới đây, tôi lại nhớ rất rõ nét nơi xa xứ của năm ấy, sau lần đón tết tây xong thì cũng vừa lúc phải chuẩn bị để đón tết nguyên đán năm 199́8, có những sự kiện đã đến với tôi, làm cho tôi nhớ mãi vì chính năm ấy là móc ngoặc thật sự cho tôi biết rõ dù trong ngõ hẹp cũng có lối để đi.  Mãi đến bây giờ kiểm nghiệm lại thì cho dù đii đến đâu và cách chọn thế nào đều do chính mình tự lựa chọn mà thôi. V̀à tôi đã đi, và còn đi mãi cho đến cuối cuộc đời này. 

UL...viết cho khoay khỏa...27012017

Relaterad bild
Tết tây ý noí đến tết của người địa phương bản xứ
Còn tết ta thì là tết thuyền thống, dân tộc Việt mà mình đã mang theo 

måndag 9 januari 2017

IM LẶNG...Một Nghệ Thuật Sống...Sưu tầm

Im lặng là vàng. Có thực sự vậy không? Có những khi cần phải nói, thậm chí là nói nhiều, để khả dĩ mang lại lợi ích cho người khác, để giải hoà, để hoà hợp và cảm thông, hoặc để bảo vệ chân lý.

Tuy nhiên, có đôi khi lại cần im lặng, lúc đó sự im lặng có giá trị hơn nhiều. Và lúc này chính sự im lặng lại “nói” nhiều hơn. Đó là đặc ngữ của sự im lặng, một loại văn hoá ...kỳ diệu, nhưng không dễ thực hiện.

Nói hoặc im lặng đều phải đúng nơi, đúng lúc, đúng người, và chỉ sử dụng khi thực sự cần thiết. Lời nói có thể là lưỡi gươm, mà gươm chưa dùng thì cứ để trong bao. Im lặng là diệu kế nếu lời nói vô ích, nếu không thì có thể phản tác dụng.

Thật chí lý câu nói của T. Man: “Người khôn ngoan mang tất cả tài sản vào trong đầu”. Đó chính là giá trị của sự im lặng. Nhưng khi nào nên im lặng?

1. Khi người khác buồn phiền, đau khổ

Biết vui với người vui, buồn với người buồn. Đó là động thái của người có giáo dưỡng, tri thức, biết điều, biết cư xử và thấu cảm. Không gì vô duyên hơn khi người khác khóc mà mình lại cười - hoặc ngược lại. Sự “lệch pha” đó khả dĩ khiến chúng ta trở nên lố bịch, hợm hĩnh và kiêu ngạo.

2. Khi người khác suy tư, lao động trí óc

Sự im lặng là “vương quốc” của hoạt động trí óc. Nhờ đó mà có những kiệt tác, sự cao thượng, sự hiểu biết, sự trưởng thành, sự hồi tâm… Văn hào W. Goethe xác định: “Tài năng được nuôi dưỡng trong cô tịch, còn chí khí được tạo bởi những cơn sóng dữ của giông tố cuộc đời”. Thấy người khác trầm tư mặc tưởng, đừng phá “khoảng riêng” của họ. Sự im lặng lúc đó thực sự cần thiết và có ý nghĩa.

3. Khi người khác không hiểu mình

Khi chưa được hiểu, chúng ta cần cởi mở và hoà đồng để người khác có thể hiểu mình hơn - dù không thể hiểu hết. Nhưng nếu bạn cảm thấy người ta thực sự không thể hiểu hoặc không muốn hiểu thì tốt nhất là im lặng. Nếu không, những gì bạn nói có thể gây “dị ứng” hoặc hiềm thù.

4. Khi người khác nói về vấn đề mình không am hiểu

Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe. Người khôn ngoan chỉ nói những điều mình biết rõ và hoàn toàn im lặng đối với những gì mình không biết hoặc mơ hồ. Đừng ảo tưởng mình là “bách khoa tự điển”. Nhà bác học A. Edison nói: “Điều chúng ta biết chỉ là một giọt nước, điều chúng ta không biết là cả đại dương”. Còn hiền triết Socrates thừa nhận: “Tôi không biết gì cả, đó là điều tôi biết rõ nhất”. Chỉ là người bình thường, chúng ta càng cần khiêm nhường mà biết im lặng.

5. Khi người khác khoe khoang, lý sự

Thùng rỗng kêu to. Càng hiểu biết người ta càng ít nói, thâm trầm và cảm thông. Trong 4 phép toán, phép trừ là… “dễ” nhất, nhưng lại đầy ý nghĩa. Chỉ vì ngu dốt nên mới độc đoán, khắt khe hoặc cố chấp. Khoe khoang và lý sự là “đặc điểm” của đầu óc nông cạn, thiển cận. Dốt thì hay nói chữ để cố che lấp khiếm khuyết của mình.

6. Khi người khác không cần mình góp ý kiến

Đừng bao giờ “xía” vào chuyện của người khác hoặc tò mò chuyện của họ. Vả lại, nói nhiều thì sai nhiều. Nói thiên lệch thì mất lẽ chính, nói huênh hoang rồi đến chỗ đuối, nói xiên xẹo rồi đến chỗ sai trái, nói giấu giếm sẽ đến chỗ cùng.

Cibbon nói: “Đàm luận khiến người ta hiểu biết, nhưng im lặng là trường học của sự khôn ngoan”. Im lặng còn là yêu thương, tha thứ, và là cuộc sống.

Tuân Tử dạy: “Im lặng, lắng nghe, ghi nhớ, hành động và khôn ngoan là 5 cung bậc khác nhau của trí tuệ”. Có thể coi đây là ngũ-cung-sống của cuộc đời. 
Tóm lại, im lặng là một nghệ thuật kỳ diệu và là cách thể hiện văn hoá cao cấp.

Nói ra được thì tốt nhưng có khi im lặng lại tốt hơn. 
Ta nên học lắng nghe để hiểu, dừng lại để thương. Nhưng khó đấy, bài học này chỉ dành tặng cho những ai đã biết buông bỏ ngạo mạn, biết đời sống là vô thường bất chợt...
Bildresultat för im lặng