zz Chuyện Trong Nhà Ngoài Phố zz

Xung quanh ta cũng lắm chuyện vui buồn của sự đời...để rồi kết tụ lại thành những kinh nghiệm trong từng bước chân đi theo nhịp sống lẫn lộn âý ... và nụ cười là niềm vui cho chúng ta vượt qua được những lúc ta cảm thắy mệt mỏi và cần được một chút nghỉ ngơi relax ...... và dưới đây là những mẫu chuyện vui trong nhà ngoài phố giúp ich́ cho tinh thần của chúng ta mà UL cố gắng sưu tập được trên các trang web, chỉ mong góp chút niềm vui cho chính mình và cũng cho ai đó xa gần gh́é thăm blog naỳ của UL mà có chút thảnh thơi thả lỏng tâm hồn sau những ngày giờ cậm cụi với đời sống bên ngoài... 

Chuyện “tự phát” trong nhà ngoài phố
Đang ngáy khò khè ngon lành.Bà vợ lấy tay dí vào nách thọc léc tôi :
-Gớm !Ngủ gì mà lắm thế ! Lo dậy mở TV chiêm ngưởng dung nhan các đấng mày râu đỉnh cao trí tuệ thăm dân lừa lọc sự tình kia kìa.

-Cóc muốn nhìn.Bà lại nghe họ mị dân .Mở miệng ra là họ chúc đảng mừng đảng ca tụng đảng chứ có bao giờ đặt dân ở đầu môi chót lưỡi gỗ đâu.
-Thì đảng tự cho mình là cha mẹ dân mà.Dân là cái thớ gì .Người ta mới thấy ngày 20 tháng 1 Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã đi thăm chúc Tết đảng bộ…Người ta mới biết ngày 19 tháng 1 Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan đã về thăm chúc Tết đảng bộ…Người ta mới ngắm đôi tay ông Sang dâng hương bái tổ cô hồn các đảng. Ông Hùng phủ phục cúc cùng chúc Tết văn phòng cuốc hội .
-Người ta có thói quen truyền kiếp là dùng nhân dân làm bình phong trang trí .Không ai chúc dân đen như tôi thì bà vực đầu tôi dậy làm gì đã chớ !

-Thôi lý sự hơn thua nhau làm gì.Tôi muốn ông cùng tôi ra bờ hồ làm một đường uốn éo cho thư giãn gân cốt của tuổi nửa nạc nửa mỡ.
Nghe đề nghị cũng hợp gu.Tôi đi một đường súc miệng đánh răng ,rồi làm một ly cà phê đen đậm quắn .Xong xuôi kéo tay người đẹp Hà thành ra đường.Bước tới đầu phố mới thấy cái gió lạnh làm tím cả môi.Tôi chạnh nghĩ tới cái lạnh cả da len vào tim ruột của những người bị đảng cầm tù vì cái tội yêu nước.Họ chấp nhận lạnh lẻo cô đơn để thanh niên thế hệ mới biết họ đã từ bỏ tất cả tiền tài danh vọng riêng tư để xã thân tranh đấu cho giống nòi tồn tại.
Cũng như em dâu ông Đoàn Văn Vươn ,bà Phạm Thị Hiền đã nói : “Gia đình em chấp nhận mất để xã hội được”.Phải có những người hy sinh chống lại tập đoàn cai trị ác ôn mới mong có ngày sinh khí an bình về với 80 triệu lương dân. Đã quá hơn 80 năm đen tối .Người dân cúi đầu chịu phận thiệt thòi trong bàn tay sắt máu.Bánh vẽ tự do,bánh vẽ dân chủ chỉ hiển hiện trên các bích chương ,các trụ đèn đường.

Thật tội cho ghế đá công viên .Tội cho nhánh cây đã phải để cho chữ nghĩa của đảng dán lên.Nơi nào cũng phải có chữ “đảng muôn năm”. Đảng treo lưng lửng trên nhà hố xí vệ sinh. Đảng bách chiến bách thắng chểm chệ đu dây với các cái xú chiên quần lót người ta phơi nắng.
Nơi nào cũng có đảng .Lâu nay người ta “Mừng đảng rồi tới Mừng Xuân”.Bây giờ ôm cả núi sông vào túi tham đầy ắp mới buông câu thả lưới “Mừng Xuân ,mừng đảng ,mừng đất nước”

Tôi đang bước đều ra trận tập thể dục chống cái lạnh làm nhụt chí. Tôi nhủ lòng là phải biết đi trên đường chính Hà Nội trước họng súng lưỡi gươm như Bùi Thị Minh Hằng,Trịnh Kim Tiến.Phải kéo cái băng rôn đảng xuống để trưng lên Hoàng sa Trường Sa là của Việt Nam như thanh nữ Phạm Thị Thanh Nghiên.
Tôi cầm tay vợ tôi đi trong sương sớm Hà Nội vẫn cảm thấy cô đơn chi lạ.Bởi có những người mang dòng máu như tôi dấn thân tranh đấu cho đồng bào tôi đã nằm quằn quại trong chuồng củi nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.Tôi đi giữa lòng phố xá mang tên 36 phố phường mà ngỡ như con đường lạc loài Tây Tạng buồn hiu. Trước mặt góc đường nầy bên dãy nhà lụp xụp kia giăng giăng khẩu hiệu: “Thực hiện thắng lợi nghị quyết đại hội XI của đảng”.
Tôi chỉ tay rồi đùa giỡn với bà vợ :

-Thắng lợi to vì sản xuất bao cao su giăng bẩy chụp đầu tống giam người vô tội.Thắng lợi to vì nghe lời thiên triều mà ra lệnh bắt nhốt tất cả những người yêu nước.Có kẻ còn bị tù gần hết nửa đời người chỉ vì khác chính kiến.Thắng lợi to lo gom hết của cải nhân dân cho vào hầu bao túi tham không đáy.
Vợ tôi ngắt lời :

-Thắng lợi to là của trung ương.Còn thắng lợi nhỏ ở điạ phương có phải đem đại pháo xe tăng ủi sập nhà và san bằng đất Đoàn Văn Vươn không nhỉ ?
-Đâu có.Chiếu theo lời quan thổ điạ thành phố Phó chủ tịt UBND là dân chúng bức xúc mới đập phá đó chứ !
-Đúng là tiếng nói ngưu trâu mã ngựa.Tụi xã hội đỏ đó mà ! Khiêng chiêng trống kinh kệ Bát Nhã ra đổ vào hố rồi hô hoán tu sinh tự phát. Bóp vú ni cô chạy trốn giữa cơn mưa Lâm Đồng rồi tự phát sướng . Đuổi tăng sinh về quê không cho tá túc trong cảnh cơ hàn để tự phát quyền lực .Đánh giáo dân, đập phá nhà thờ Thái Hà rồi rằng thì là côn đồ tự phát . Ăn cướp đất đai của nhân dân rồi gán tội nhân dân tự phát. Đánh chết người không đội mũ bảo hiểm là chó đảng thi hành nghĩa vụ giết người tự phát . Treo cổ chặt cu chồng người ta rồi gạ gẫm bà vợ đau khổ là thủ tiêu tự phát . Ôm chân Tập Cận Bình hôn hít hì hà bốn tốt là tay sai Tổng lú tự phát.

-Bà thấm nhuần học tập tư tưởng đạo đức sáu câu vọng cổ đảng và nhà nước quá trời.Bây giờ tôi đố bà nhé:
-Tết nhứt ông Thủ quỷ xứ Cà Mâu đi đâu không thấy 700 cái cuộn giấy in hình với cái cà vạt cùng dạng cùng màu quan đỏ phương bắc .Có phải ra tàu Vinashin nghỉ mát ăn bát vàng chăng ?
-Chẳng phải vậy đâu.Chắc là đi bưng bô.
-Bậy nào.Làm tới chức Thủ mà lo dọn dẹp chuyện người ta à?
-Ý tôi nói là ông Thủ cẳng bưng bô xít dâng không cho quan thầy.
Hai vợ chồng tôi mải mê hỏi đáp cho nhau mà đụng phải người ăn mày trên đường mà không hay.

Ông ta đang biểu diễn để kiếm tiền thiên hạ.Lưng mang con vượn khắc chữ “Hầu Hán xã hội chủ nghĩa”.Ông lấy cái chổi quét qua chà lại 14 cái ống cống mà ai đó dựng lên ngăn người biểu tình..Rồi ông ca bài con cá nó chết vì uống nhiều máu bẩn:
“Hò ơ ! Phận người làm cá lòng tong
Trong hồ Bình Nhưỡng đảng còng trăm năm
ơ ! Ba Đình điện ngọc chó nằm
Cu Ba ngậm mía chống cằm đói meo.
ơ ! ống cống đúc sẵn năm Mèo
Rồng về rồng lộn đảng trèo chân qua
Phóng lên mười ba mặt ma
Một thân thiếp chịu đất nhà đảng xơi”
Được khách thị hiếu chen nhau xem vổ tay tán thưởng. Ông lấy đà tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc bằng cách chỉ tay vào bộ ống cống rồi ví von ngâm nga tiếp :
“Một cống nhốt Thủ ngồi lì
Cống hai Tổng lạy quỳ bắc phương
Cống ba Chủ tịt nước tương
Cống bốn Cuốc hụi láo lường chui vô
Cống năm …”
Ông đang đọc ngon ơ.Bất ngờ bầy khỉ từ sở thú Ba Đình ào ào kéo tới mang sạch ống cống về dinh.
Mất của trong nháy mắt. Ông ăn mày bèn tung tay lên trời hô hoán:

-Bớ làng nước xã tắc ơi ! Cướp ! Cướp ! Bắt nó lại !Bắt nó lại !
Người đi qua đường nhìn nhau trầm trồ:
-Ai vô đó nữa cơ ! Lãnh đạo tự phát ! Gánh xiệc Ba Đình tự phát !

Trong số đám đông la ó .Một người đàn ông tự xưng là ngư dân Thanh Hóa đã một lần gia đình có người mất mạng mất cả thuyền đánh cá. Giới thiệu xong ông ta cất to tiếng:
-Chó nuôi Bắc Kinh tự phát ! Chó nuôi Bắc Kinh tự phát !
Chẳng bao lâu tôi nghe tiếng còi hụ.Tiếng xe vòi rồng.Tiếng dây xích đàn chó săn dội tới.Vợ chồng tôi cúi gục mặt dắt tay nhau đi sâu vào ngõ hẽm tăm tối .

Đêm Hà Nội của tôi như người con gái mới lớn bị cướp hãm hiếp mất trinh úp mặt tức tưởi ngậm ngùi chờ ngày mai trời lại sáng.
Lê Hải Lăng
 



Vấn đáp
Bé Tèo năm nay 6 tuổi học trường tiểu học lớp 5 . Học được một tuần thì bé Tèo chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao. Bé Tèo nói là tại chương tŕnh học quá thấp so với trình độ của bé . Bé Tèo xin cô cho lên học bậc trung học .
Cô giáo dẫn bé Tèo lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện . Ông hiểu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi bé Tèo một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Tèo về kiến thức tổng quát, nếu bé Tèo trả lời đúng ông sẽ cho bé Tèo nhảy lớp .
- Hiệu trưởng : 25 lần 25 là bao nhiêu ?
- Bé Tèo : Dạ là 625
- Hiệu trưởng : Công thức tính diện tích vòng tròn ?
- Bé Tèo : Dạ là bì́nh phương bán kính nhân Pi
- Hiệu trưởng : Nước bốc thành hơi khi nào ?
- Bé Tèo : Dạ khi nước sôi ở 100°C
.. ..
Sau gần 1 tiếng "tra tấn" bé Tèo, câu nào bé Tèo cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng về
kiến thức khoa học của bé Tèo và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát :
- Cô giáo : Con gì càng lớn càng nhỏ ?
Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng bé Tèo trả lời ngay
- Bé Tèo : Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ
- Cô giáo : Cái gì trong quần em có mà cô không có ?
Ông hiệu trưởng xanh cả mặt
- Bé Tèo : Dạ là 2 cái túi quần
- Cô giáo : Ở đâu lông tóc của đàn bà quăn nhiều nhất ?
Ông hiệu trưởng run lên
- Bé Tèo : Dạ ở Phi Châu
- Cô giáo : Cái ǵ cô có ở giữa 2 chân của cô ?
Ông hiệu trưởng chết điếng người
- Bé Tèo : Dạ là cái đầu gối
- Cô giáo : Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ?
Ông hiệu trưởng hóc mồm ra
- Bé Tèo : Dạ là cái lưỡi
- Cô giáo : Cái gì của cô nhỏ khi cô chưa có chồng và lớn hơn khi cô lập gia đ́nh? Ông hiệu trưởng ra dấu không cho bé Tèo trả lời nhưng bé Tèo đáp ngay
- Bé Tèo : Dạ là cái giường ngủ
- Cô giáo : Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng ra ?
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo
- Bé Tèo : Dạ là dầu sơn móng tay
- Cô giáo : Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra ?
Ông hiệu trưởng gần xỉu
- Bé Tèo : Dạ là cây cà lem
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với bé Tèo :
Thầy cho con lên thẳng đại học vì năy giờ thầy đáp không trúng được 1 câu nào hết !!!
VƯỢT BIÊN
Sau biến cố 75, anh chàng nọ mất hết sản nghiệp và bà con thân thuộc. Vào chùa, anh thấy tượng Phật chắp tay, nghĩ rằng Phật muốn nói mình phải cầu nguyện. Anh đến nhà thờ đọc kinh, thấy tượng Chúa xuôi hai tay, anh nghĩ là Chúa cũng không biết làm gì hơn. Chán đời, anh lang thang đến bến Bạch Đằng, gặp tượng đức Trần hưng Đạo chỉ tay xuống sông, thế là anh bèn nhẩy tòm xuống tự tử. Trước cửa thiên đàng, thánh Phêrô hỏi:

- Trông anh còn trẻ, đời còn dài mà sao đã vội chán sớm vậy?
Anh đáp:
- Thưa thánh Phêrô, con đâu đã muốn chết, tại đức Trần hưng Đạo bảo con đấy chứ ạ!
Nghe thế, đức Trần hưng Đạo quát lại:
- Cái anh này rõ là ngu, ta chỉ mi ra biển để tìm đường vượt biên chứ ta có bảo mi đâm đầu tự vận đâu!
Tham lam ?
(Đóng góp bởi Sáu Lòng)
Như các anh các chị đều biết Sáu tui đây là người rất thật thà chất phát lại thêm hiền lành như củ khoai từ . Mấy lúc này thất nghiệp vì thiên hạ đã xong mùa thuế má , nên rủ nhau đi vacation bên Úc bên Tây hết cả , cái thân tui lụm lon cũng chẳng ra chi , đi làm lơ xe được năm ba bữa cũng chẳng ra gì , buồn tình Sáu tui bỏ lên rừng làm người đốn củi để kiếm cơm và cũng xa nơi phố thì đầy ganh đua và tình người ôi sao hờ hững , Gia taì Sáu tui mang mang theo chỉ có cây búa đẽo làm đồ nghề và cũng là vật hộ thân . Một bữa nọ sau khi làm việc cả buổi sáng , không biết hớ hênh hoặc mơ mộng về đâu , trong lúc ngồi mơ màng Sáu tui sơ ý làm rới cha cây búa xuống cái vực nằm cạnh bên rừng nơi Sáu tui đang làm việc ........vực thì sâu quá làm sao mà tìm , buồn qúa Sáu tui ngồi khóc hu hu ........Bỗng đâu như chuyện thần thoại ngày xưa , có một ông bụt hiện lên hỏi tui với giọng rất hiền từ :

_Này con ! Tại sao lại ngồi đây mà khóc có một mình ?
_Dạ thưa Bụt , con có mỗi cái búa dùng để đốn củi kiếm ăn , chẳng may bị rơi mất xuống vực sâu , vực thì thăm thẳm làm sao con tìm , nên con buồn qúa vì từ nay lấy gì mà kiếm sống nữa đây .
Ông Bụt nhìn Sáu tui với vẻ thương hại rôi ông nói :
_Con ngồi đây chờ ta một chút , ta sẽ trở lại ngay
Thế rồi ông Bụt nhẩy ngay xuống vực với tư thế rất là phiêu lãng như người đang cưỡi mây . Được một lúc , ông từ dưới vực bay lên ,trên tay cầm một chiếc búa bằng vàng , rồi ông hoỉ :
_Cái búa này có phải của con không ?
Sáu tui thực thà lắc đầu :
_Dạ thưa Bụt cái này không phải của con .
Ông Bụt gật gù , bay trở xuống , rồi lại bay lên với cái búa bằng bạc , và cũng hỏi Sáu tui rất là hiều hậu :
_Vậy thì cái này chắc là của con chứ ?
Sáu tui vẫn tiếp tục lắc đầu không phải , Thế là ông Bụt lại lân nưã bay xuống và lần này mang lên cái búa sắt cũ kỹ của Sáu tui . Khoỉ cần ông Bụt hỏi , Sáu tui đã reo lên mùng rỡ :
_Đúng cái này rồi , Cái này mới chính là của con đấy Bụt ạ !

Ông Bụt hình như rất hài lòng và cười lên ha hả :
_Hay lắm , Hay lắm , con đúng là một thằng nghèo nhưng lại thật thà , chứ không phải là cái thứ nghèo mà ham , đây là cả ba cái búa ta cho con tất cả mang về cứ tha hồ mà xử dụng thoải mái , kể cả con có thể bán nó đi mà lấy tiền làm vốn .

Nói xong một hồi ông Bụt biến mất và để lại ba cây búa cho Sáu tui . Nhờ bán đi hai cây búa vàng và bạc tự nhiên Sáu tui có vốn và di chuyển về miệt SaĐéc làm ăn , May mắn sao khi thời gian ở đây Sáu tui lại gặp được một cô chủ tiệm Nail thấy tội nghiệp cho Sáu tui về ở chung , và nhiệm vụ của Sáu tui chỉ cần ngày hai buổi phục vụ cho nàng mọi việc từ trong nhà ra tới ngoài nhà tới nơi tới chốn . Mâý hôm nay cô chủ của tui tự nhiên biến đi đâu mất không dìa cả mấy ngày rồi , hỏi thăm tin tức chung quanh mà chả ai biết cả , buồn ôi là buồn vì nhớ cô chủ nên ngồi thút thà thút thít . Ấy mà lại hay lắm cơ ! Ông Bụt ngày xưa tự nhiên hiện lên cười rất hiền hòa và hỏi :

_Này Sáu con ! Hôm nay lại bị cái gì mà ngồi đây sụt sà sụt sịt như bố chết vậy ?
_Dạ thưa ông Bụt , Chẳng qua là cái cô chủ của con không biết mấy hôm nay bị ai bắt cóc hay sao mà chẳng thâý trở về nhà , con lo qúa nhưng không làm gì được cả nên ngồi đây mà khóc vậy thôi , nếu ông Bụt thương con thì làm ơn tìm cô ấy mang về giúp con thì con đội ơn ông Bụt rất là lắm lắm ....

Ông Bụt nghe xong liền bảo :
_Con ngồi đây chờ , ta sẽ mang người mà con muốn tìm về cho con ngay !

Nói xong ông biến đi một lúc . Khi ông trở lại thì ôi chao ông dẫn theo một cô nhìn coi còn trẻ đẹp vô cùng , mặc áo đầm xanh màu nước biển , tóc nhuộm màu hạt dẻ rất là sương khói , đeo thêm cặp mắt kiếng điệp viên 007 , trên tai lủng lẳng cái earphone , nhìn kỹ thì ối cha mẹ ơi đúng là cái cô người mẫu kiêm ca sĩ
Như Loan cẳng dài hay hát trên Paris By Night ...

_Phải cái cô này là cô chủ của chú mày hay không ?
Sáu tui lúc này lấp ba lấp bấp trả lời :
_Dạ đúng rồi , đúng rồi , đúng ngay chóc là cô chủ con đang tìm kiếm ....

Chưa trả lời hết câu thì Sáu tui bị ông Bụt vả vào mồm nghe cái bốp gần thấy ông bà ông vải . Nếu mà nói theo kiểu văn chương bác học như Đại Huynh của tôi đã giảng nghiã thì phải gọi là " Niềm đau chất ngất " , còn nói theo kiểu văn chương bình dân của tui là " Tá hoả tam tinh " và ông cười gằn :
_Không còn thực thà như xưa ! Đúng là lần hồi thành Ma đầu giáo chủ ! Xập xí xập ngầu . Cái cô chủ thiệt của mày đâu có được trẻ đẹp và sexy như cô này ......

Sáu tui lúc đó mới lồm cồm bò dậy , vưà thủ thỉ thì thầm giải thích :
_ Ới ông Bụt của con ơi ! Đúng là như ông Bụt nói là cái cô chủ của con không phải cái cô này , nhưng con sợ như lần cái búa ....nếu con nói không phải ....lát nưã ông Bụt lại dẫn đến cô Linh Đa Trang Đài rồi con cũng sẽ bảo không phải , xong ông Bụt lại dẫn đến cô Ý Lan đến con cũng bảo là không phải rồi sau cùng ông Bụt mơí dẫn cô chủ thiệt của con đến . Cái vấn đề là ở chỗ khi con bảo " Ới ông Bụt ơi đúng phải rồi " thì ông Bụt lại noí " Thôi thấy mày thực thà , tao cho hết tất cả mấy cô cho mày cứ mang về tha hồ hầu hạ ....thế là đời con sẽ bế mạc ngay tại nơi này.......vì chỉ có một cô chủ mà con hầu hạ đã te tua , nay mà hầu hạ tới bốn cô chủ thì con chỉ có nước là con sẽ hát cái bài ...Chắc ngày mai con sẽ wa đời wá xá ....... "

Ông Bụt nghe Sáu tui nói chợt như hiểu ra , ông cười tủm tỉm bỏ đi miệng lầm bầm :
_Thì thôi để cho mày tự ý mà đi tìm , còn tao đâu có wưởn mà tìm kiếm cho mày .....

Câu chuyện ngày Thứ Sáu đến đây tạm ngưng vì nãy giờ mải mê gõ lia liạ ôi sao mà mệt wá .....
 THIÊN THẦN HỘ MẠNG
3 anh Pháp, Mỹ và Đức rủ nhau đứng trên tượng Nữ thần tự do, anh Pháp khoe:
Tôi có thiên thần hộ mạng linh thiêng lắm, 2 bạn thử nhìn xem, tôi sẽ nhẩy xuống đất mà không chết.
Nói xong, anh chàng Pháp bèn nhẩy xuống đất, chàng giơ 2 tay, ngẩng mặt lên nhìn và nói với 2 bạn :
Thấy chưa, tôi đâu có sao !
Thấy thế, anh chàng Mỹ nhắm mắt làm theo, chàng nhẩy xuống đất cũng an toàn như anh bạn Pháp, anh chàng Đức còn lại, nhìn xuống hơi ngán, nhưng thấy 2 anh kia nhẩy xuống ngon lành, chàng tự ái, cũng nhẩy tòm xuống đất như 2 bạn, chẳng may, anh vỡ đầu, chết tươi, đến lửa luyện tội, để trình bầy cái chết oan ức của mình, anh mếu máo kể lể với thánh Phêrô:
Thưa Ngài, thằng Tây nó có thánh Phanxicô bảo vệ, thằng Mỹ đen thì có thánh Martin phù hộ nó, chỉ còn có mỗi mình con, hu hu...
Nghe đến đây, thánh Phêrô liền quát:
- Hitler, mày làm gì nó vậy ?

1. Vợ trưởng phòng hỏi chồng:
- Anh có nhớ ngày sinh của em không?
- Có chứ, ngày 3 tháng 2 chứ gì.
- Không đúng, vậy nó là ngày gì? - Cô vợ gằn giọng hỏi chồng.
- à, Anh nhớ ra rồi, đó là ngày sinh của...vợ giám đốc!

2. Một chàng mới nhập ngũ viết thư về cho vợ:
- Em yêu! Anh mới vào quân ngũ, tiền trợ cấp thì ít mà những nhu cầu cá nhân như thuốc lá, cà phê, vân vân thì nhiều. Em gửi 500 đôla để anh tiêu vặt nhé.
Chẳng bao lâu anh chàng nhận được tiền của vợ nhưng chỉ có 200 đôla cùng với lá thư của vợ, kèm theo lời nhắn:
- Anh yêu, em hiểu nỗi vất vả của anh. Em gửi cho anh 200 đôla để anh hút thuốc và uống cà phê. Còn cái "vân vân" thì khi nào về anh sẽ có ngay mà. Thế nhé!

3. Bà vợ bực bội:
- Thật quá đáng! Tại sao anh không thể đơn giản hoá vấn đề khi nói chúng ta đã lấy nhau 25 năm rồi, mà cứ phải huênh hoang rằng: "Chúng tôi lấy nhau được một phần tư thế kỷ!"

 
4. Tan tiệc cưới, khách khứa đã về hết.
- Em yêu, em sẽ mãi yêu anh như hôm nay chứ?
- Dĩ nhiên rồi, anh yêu!
- Chúng ta sẽ mãi hạnh phúc như thế này chứ?
- Chắc chắn rồi!
- Và chúng ta sẽ có thật nhiều con với nhau, đúng không nào?
- Chắc chắn là không rồi nếu như chúng ta cứ tiếp tục đứng tán gẫu thế này!
5. Một bà tâm sự với bạn:
- Chồng tôi bỏ tôi thật rồi!
- Rồi ông ấy lại phải về với chị như những lần trước thôi, đừng lo!
- Chắc lần này ông ấy sẽ không về nữa vì ông ấy mang cả máy vi tính đi rồi!


 
6. Chồng ngồi trước máy tính, vợ cứ đi đi lại lại trong phòng. Chồng sốt ruột:
- Em làm gì vậy, tìm việc gì mà làm đi chứ!
- Làm sao có thể tìm được gì khác khi mà hai thứ đồ chơi mà em yêu thích thì lại đang chơi với nhau.
SỢ BÓNG SỢ GIÓ
Hai ông bà già ngồi xem lễ trước cái máy truyền hình. Vị linh mục vừa giảng xong, ông liền nói với bà:
- Thôi tắt máy đi, kẻo người ta lại đi xin tiền mình bây giờ đấy!
Vui cười lớp học:


Học trò bàn về truyện Kiều:
...Nguyễn Du có thể nói là sư phụ trong việc sử dụng nghệ thuật sửa sắc đẹp. . Trên một nhân vật có tới ba đại diện loài vật: hổ-chim-bướm. Thật tài quá xá! "
- Ai đâu ?
- Thưa:Từ Hải ạ! Từ Hải "ngầu" lắm: Râu hùm, hàm én, mày ngài"
*Lời phê của giáo viên: Dùng từ ngữ cẩu thả; phân tích bậy bạ; tưởng tượng loạn xạ; thiệt cũng "tài quá xá"! 1 điểm.


Trong bài lụân về tấm lòng người mẹ của bà cụ Tứ trong chuyện " Vợ nhặt" của nhà văn Kim Lân...
Một trò viết:
-" Trong cuộc sống sinh hoạt đời thường, hàng ngày chúng ta đã từng được thưởng thức rất nhiều loại lòng, như lòng lợn, lòng chó, lòng gà, lòng vịt" chúng đều rất ngon và có vị riêng biệt khác nhau, nhưng tất cả đều không thể bằng lòng.... mẹ."

Cô giáophê:
- "vào đề so sánh khập khiễng, nhưng rất bất ngờ" (O điểm)
Giải thích câu tục ngữ "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ"
Trò:
-"Câu tục ngữ cho thấy sự thông minh của loài ngựa, chúng thấy có một con bị đau là cả bọn bỏ ăn ngay, tại ngựa sợ chết ạ.
Cô giáo:
- Chuyện một con ngựa đau, cả tầu bò cỏ lại liên quan đến việc ngựa sợ chết ?
- Thưa cô đ đề phòng bệnh lây lan qua đường tiêu hoá, nhất là để tránh bệnh SAR ạ.
Đề bài: Định nghĩa thế nào là dòng điện.

_ Thưa cô, điện là một chất không màu, không mùi, không vị, không phải chất rắn, không phải chất lỏng, không phải chất khí, mắt ta nhìn thấy được nhưng nếu sờ vào thì nó giật chết, và nếu không có điện thì cả nhà phải đốt đèn dầu xem ti vi.
Cô Giáo:
- Đây là một khám phá thú vị. Em giỏi hơn cả Thomas Edison. Nhưng khôngcó điện làm sao TV có hình. Ngồi xuống. 0 điểm
Mỹ viết tiếng Việt:
 Trong một buổi gác đêm trước 1975. Binh nhì Hải rút bao thuốc Salem ra hút. Anh lính mới Hùng nhìn thấy bao thuốc, hỏi binh nhì Hải:
- Mỹ cũng biết viết tiếng Việt nhỉ ?

- Làm sao Mỹ viết tiếng Việt được.
- Chứ Salem không phải câu viết tắt của: Sao anh làm em mệt . Không những vậy họ còn đọc kiểu tiếng Tầu, nghĩa là đọc ngược lại: Mà em lành anh ...
- Ừ nhỉ !
- Hình như trên bao thuốc Palmall Mỹ cũng viết tiếng Việt nữa:
- Phải anh là lính, mới anh lên lầu !
- Vậy đọc ngược lại là Liều lĩnh anh mê làm áp-phe phải không ?
 
Luật nhà tu:
 
Trong một dòng tu khổ tu Công Giáo, các thầy dòng luôn phải cấm khẩu, chỉ được phát biểu khi có phép và nhứt là không bao giờ yêu cầu điều gì cho bản thân mình.

Trong một bữa cơm, một thầy thấy trong tô cháo của mình có con chuột chết. Làm sao bây giờ ? Bụng đói meo sau một ngày làm việc mệt nhừ . Thầy đành nhắm mắt ngồi im suy nghĩ. May quá, thầy tìm được giải đáp để có bát cháo khác mà không lỗi luật dòng. Thầy giơ tay xin phép.
- Thầy Antôn có điều gì muốn nói ?
- Thưa cha Bề Trên, các thầy ngồi quanh bàn con đều thiếu con chuột chết trong cháo.
- !!!
Tập làm văn
Tả mèo:

Cô giáo yêu cầu học sinh lớp một làm văn tả động vật. Đề bài tuần thứ nhất là tả một con mèo.
Một học sinh viết gọn lỏn:
-"Nhà em có một con mèo".
Khi trả bài, cô giáo hỏi:
- Sao em không tả rõ hơn?
Học sinh đáp:
- Dạ, nhà em có nhưng em chưa được thấy. Vì mẹ em nói ba em có mèo, ba em ra sức giấu còn mẹ em ra sức tìm. Khi nào mẹ em tìm thấy, em sẽ tả kỹ ạ!
Tả con chó
Học sinh nọ lại viết chỉ một câu cộc lốc:
-"Nhà em có một con chó".
Cô giáo bảo:
- Em nên tả kỹ hơn!
Học sinh:
- Dạ, con chó còn ở ngoài đường, vì một hôm mẹ em nói với ba em: "Hôm qua đi với con chó nào cả ngày?". Khi nào nó về nhà em, em sẽ tả kỹ hơn ạ.


Tả con khỉ:
Sau khi cô giáo ra đề bài tả con khỉ, vẫn em học sinh bữa trước nộp bài trước nhứt. Lần này thì dài hơn: "Nhà em có nuôi một con khỉ. Một hôm có một cô rất trẻ đến ngõ nhà em, ba em chạy ra và nói với cô ấy: 'Con khỉ già đang ngồi trong nhà đấy!'"
Cột đèn:
Sau một chầu nhậu với bạn, ông Tài say quá đi chẳng vững nhưng đầu óc còn sáng suốt lắm. Ông lần mò về nhà. Trên đường về, ông gặp một cô gái và hỏi cô ta:
- Cô ơi! cô làm ơn rờ trán tôi xem có mấy cái u.
- Trời ơi! Sao trán ông bị u tới 3 cái vậy ?
- Cám ơn cô nghe. Như vậy còn 4 trụ đèn nữa mới tới nhà! 
Phí tiền:
Ông Tuấn dẫn thằng con 8 tuổi vào một quán nhậu. Thằng con khát nước nhưng chẳng dám xin chủ quán cho ly nước, nên nhè lúc ông bố quay đi, nó lấy chay bia uống vài hơi. Sau một hồi, hình như thằng bé bị say, nó hỏi ba nó:
- Ba ơi! thời kỳ kiệm ước và quán cũng chẳng có bao nhiêu khách mà sao quán này dùng tới 2 cô thâu ngân viên vậy ba ?
- Bậy nào! Tao thấy tới ba cô thâu ngân chứ hai đâu nào! Thiệt là phí tiền!
Kinh nghiệm:
Hai bà Bắc Kỳ đi máy bay từ HàNội vào Saigòn thăm con gái mới lấy chồng. Bà Liễu khoe với bà Lan:
-Con gái tôi nó xinh đẹp nhứt vùng nên có nhiều chàng trai trẻ vừa giầu vừa đẹp trai xin hỏi cưới. Nhưng nó chọn anh chàng mới ly dị vợ để làm chồng nó.
- Uổng quá! Xinh đẹp như con gái bà thiếu gì người lấy mà lại lấy thằng cha mới ly dị vợ vậy!
- Bà ơi! Mình tính không bằng tụi trẻ đâu. Bà có muốn cái máy bay mình đang ngồi đây được một phi công mới ra trường lái không ?
Khỏa Thân Vì Đón Tàu Hỏa


Chàng sinh viên đi thực tế ở một vùng đất hoang sơ và được hai người thổ dân ở đó dẫn đường.
Đang trò chuyện vui vẻ bỗng một trong hai chàng thổ dân nhìn thấy một cái hang nhỏ bên đường đi. Ngay lập tức, anh ta chạy đến trước cửa hang, vừa múa may vừa hét lên:
- U… u… u…
Trong hang có tiếng đáp lại:
- U… u… u…
Liền sau đó, anh chàng cởi hết quần áo, chạy thẳng vào phía trong. Lấy làm lạ, chàng sinh viên quay sang hỏi người thổ dân còn lại:
- Tại sao lại có chuyện nực cười như thế?.
Người thổ dân nói:
- Ở vùng chúng tôi, khi bạn nhìn thấy một cái hang, bạn hú lên làm ám hiệu và được trả lời thì có nghĩa là trong hang có một cô gái đang sẵn sàng làm tình với bạn.
Đi được một đoạn, người thổ dân thứ hai nhìn thấy một cái hang khác. Nhanh như chớp, anh ta lặp lại hành động tương tự và cũng biến mất hút sau khi nghe tiếng “U… u…” trả lời.
Chàng sinh viên tỏ ra vô cùng phấn khích. Anh ta vừa đi vừa chăm chú quan sát và chợt thấy bên vách núi có một cái hang tối, khá to. Chắc mẩm người phía trong cũng không phải cỡ vừa, anh chàng liền chạy đến cửa hang, múa may và hét:
- U… u… u…
Phía trong vọng ra tiếng trả lời “U… u… u…” rất khỏe. Chàng hứng chí bỏ hết quần áo và chạy vào trong không hề lưỡng lự.
Ngày hôm sau, tờ báo địa phương đưa tin: “Một anh chàng khỏa thân bị cán chết bởi chiếc tàu hỏa chở hàng cứu tế”
 Miếng Cao Su
Một gia đình gồm vợ, chồng và 9 đứa con đứng đợi ở trạm xe buýt. Một ông già mù đứng cùng vào với họ, tất cả đợi vài phút thì xe buýt đến.
Nhưng xe buýt lúc này đã quá đầy rồi và chỉ còn đủ chỗ cho người mẹ và 9 đứa trẻ. Vì thế người chồng và ông già mù quyết định đi bộ.
Đi được một lát, người chồng cảm thấy khó chịu với tiếng gõ của cây gậy mà ông già mù dùng để dò đường, bèn nói:
- Này, sao ông không gắn một miếng cao su vào đầu gậy nhỉ? Đã phải đi bộ mệt rồi thì chớ, thêm tiếng gõ ấy làm tôi muốn phát điên lên.
Ông già mù đáp:
- Này, nếu anh mà cũng gắn một miếng cao su vào đầu gậy của anh thì chúng ta đã được lên xe buýt rồi, thế nên đừng có ý kiến gì cả.
¤¤¤¤¤¤¤
Cao Thủ
Cô gái xinh đẹp xin phép mẹ đi dự dạ hội. Trước khi đi mẹ cô dặn: “Con đã lớn rồi, nên học cách phòng ngừa những tên Sở Khanh”.
- Phòng ngừa thế nào hả mẹ?
- Khi có đứa nào muốn đi xa hơn giới hạn cho phép, con hãy hỏi nó: “Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?”. Bọn đàn ông trẻ thường ngại chuyện con cái lắm vì chúng sợ chịu trách nhiệm.
Ghi lời mẹ, cô gái đến dạ hội. Hôm đó các chàng trai đều thi nhau đến mời nàng nhảy. Chàng trai thứ nhất tiếp cận nàng là một công tử cực kỳ đẹp trai, sau khi đi gần hết điệu Valse, chàng trai kín đáo hôn nhẹ vào bờ vai cô gái. Cảm nhận “điều khác lạ”, cô gái liền hỏi:
- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng bỗng tái mặt, đưa cô gái về chỗ ngồi và lủi ra xa.
Kẻ thứ hai là một chủ doanh nghiệp nổi tiếng giàu có, bước nhảy của anh ta cực kỳ điệu nghệ, vòng tay rắn chắc khỏe mạnh. Cô gái thấy tâm hồn xao xuyến. Bỗng nhiên cô cảm thấy bàn tay đáng nhẽ phải để hờ ở hông nàng đang di chuyển xuống dưới. Cô lại thì thầm vào tai anh chàng:
- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Bước nhảy của chàng thương gia dần dần rối loạn, mắt bỗng mờ đi. Kết thúc điệu nhảy, anh chàng lủi nhanh vào đám đông.
Kiểm chứng kinh nghiệm của mẹ thành công, cô gái tự tin đi tìm nạn nhân mới. Lần này là một anh chàng trông rất ngố lại nhảy không đẹp, thỉnh thoảng còn giẫm vào chân cô. Sau một hồi vất vả, chàng ngố tỏ ra ngượng ngùng vì sự vụng về kém cỏi của mình mới ngỏ lời mời nàng ra ngoài đi dạo. Đến bên chiếc ôtô, anh chàng mở cửa đưa nàng vào trong. Cảm thấy điều gì đó không ổn, cô gái liền hỏi:
- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng sáng bừng mắt đáp lại câu hỏi của nàng bằng một nụ hôn nồng cháy.
Sau khi đáp lại nụ hôn, cô gái lại hổn hển:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng vẫn không trả lời nàng mà nhẹ nhàng gỡ bỏ quần áo nàng ra… Cô gái cố gắng gồng người hỏi lại lần cuối cùng:
- Chúng… ta… sẽ… đặt… tên… con… là… g…..ì?
Chàng ngố lúc này mới nhẹ nhàng rút trong túi quần ra chiếc bao cao su và nói với nàng:
- Nếu nó thoát được ra khỏi cái này, chúng mình sẽ đặt tên nó là David Copperfield nhé!