Thời gian cứ lừ đừ nuốt chửng tuổi đời nhiệt huyết  “Khắp bốn    phương trời  từng đoàn người trai về đây” của anh em chúng ta. Vâng     đã 35 năm mang đi bao ký ức, mớ hoài bão, tưởng chừng đã quên đi,    nhưng giờ đây đơn độc ngồi điểm lại quá khứ mình thấy như rõ mồn một    Khối diễn hành của các SVSQ Khóa 8B+C/72 thuộc Trường Bộ Binh Thủ    Đức và  các SVSQ Khóa 8A/72 thuộc Trường Hạ Sĩ Quan Nha Trang phối    hơp. Đúng 30 ngày lăn lộn Vũ Đình Trường  mà Đại úy Trần Hồng Phú    trực tiếp huấn luyện bắt buộc tất cả SVSQ nhuần nhuyễn Cơ Bản Thao    Diễn làm sao cho chân cứng đá mềm. Mà thật, từ Trường võ thuật qua    Trung Nghĩa Đài xuống rạp cine hằn lên 10 vết mòn hình Oval, những    viên đá ong màu nâu đỏ phải dạt sang  2 bên nhường chỗ cho các vết    giày bố, trời nắng tháng năm trên Đồi Tăng Nhơn Phú như thiêu đốt da    thịt các chàng thư sinh đến cháy khét, mồ hôi nhễ nhại luôn lăn dài    xuống hàng trăm đôi mắt thiếu ngủ  nhưng  luôn phải giữ vững đội    hình ngang dọc, cánh tay trái nghiêng 45˚ với thân mình kèm khẩu    súng garant đè nặng trên vai thế hệ của những chàng trai nước Việt .    
Có đến ba tuần diễn tập, mọi    người đã có thói quen đâu vào đấy trong từng nhịp bước chân, thao    trường diễn hành đã đổ mồ hôi thật sự . Đoàn quân      đã có những nhịp bước chắc nịch  từng ngày dần    hoàn thiện, mỗi bước quân hành nhập tâm đến nỗi vào giờ giải lao các    SVSQ có tướng đi như đang trong đội hình diễn hành thực thụ. Cứ nghĩ    đến ngày  tất cả được mặc Quân phục Đại lễ     hiên ngang, hùng dũng ngước mặt bước trên Đại lộ Trần Hưng     Đạo tại Thủ Đô Sài Gòn thì mọi ưu tư, phiền muộn, mệt mỏi đều tan    biến hết.
Một-hai-ba-bốn, ngang -dọc    ngang-dọc, trái-phải trái- phải. Vẻ mặt luôn lạnh như tiền, giọng     đếm nhịp nhàng  đanh thép của Đai úy Trần Hồng Phú là    mệnh lệnh  cho SVSQ luôn phải ổn định đội hình.     Đứng trước khán đài của TBB là Đại tá Nguyễn Xuân Mai gật gù     thầm tâm đắc , mặc dù không muốn nói ra, nhưng trong tâm    trạng hài lòng Đại tá đã có lời khen ngợi kích lệ tinh thần các đàn    em: “Trường mình đi đẹp lắm”, chỉ một lời động viên như thế làm cho    anh em hăng say  luyện tập và những mong hy vọng     được nghỉ phép để bát phố,rong chơi cùng bè bạn cho bõ công lao    tháng ngày gian khổ luyện tập.  
Chuyện đâu chỉ có thế, SVSQ     được thông báo thời gian vừa qua chỉ là  tập luyện    trên đồi trọc, giờ thì phải dợt trên địa hình đường nhựa thực thụ,     thế là đoàn quân được đổ xuống trước Đường Sơn Quán trên xa lộ Đại    Hàn. Địa hình này mới thực sự là gian khổ. Ngày đúng 8 tiếng khối    diễn hành cùng  đội Quân nhạc cứ bình tĩnh     bước đều , cứ thế từ ngã tư đi  Dĩ An đến    gần trường Đại học Nông Lâm Súc, mặc cho nắng, kệ cho mưa! tất     cả chỉ còn nghe tiếng bước chân giày MAP gõ nhịp đều đặn trên    mặt đường. Ngày một ngày hai các Nam thanh Nữ tú sinh sống     trong khu vực gần đó rủ nhau ra đường ngắm ngắm, nhìn nhìn,    chỉ trỏ cười nói. Từ những khuôn mặt ngây thơ trong sáng đó như cầu    nối tâm hồn làm SVSQ như tự hào xen lẫn niềm vui, quên đi hết những    mệt mỏi  đang ngự trị ,tất cả đều mong muốn hoàn    thành mọi nhiệm vu một cách tự nguyện , bằng thiện chí nhiệt huyết     của người trai thời loạn .Đúng với phương châm “Tự thắng để     chỉ huy” để rồi mai đây các đứa con ưu tú này sẽ mang một nền hòa    bình vì công lý thật sự về cho đất mẹ Việt Nam .
Ôi!!! Ai có ngờ đâu lịch sử lại    sang trang một cách ngỡ ngàng,tàn nhẫn,bi đát đến đau thương, đồng    môn chúng ta phải âm thầm từ biệt nhau trong hàng ngàn trạng thái    buồn chán và mang hàng vạn sắc thái không đươc hồn nhiên. Chiến hữu    chúng ta đều sửng sốt, để rồi không kịp hình thành lên trong đầu dấu    hỏi “ Tại sao thế nhỉ”?, nhưng sự thật đã phơi bày. Người may mắn đã     “Vị Quốc Vong Thân “, dấn thân vào cõi vĩnh hằng. Kẻ ra đi    sống tha phương  trong nỗi niềm     vọng cố hương.. Thằng ở lại Tổ quốc thì đơn độc sống trong vỏ ốc đớn     đau,  tâm hồn luôn  luôn và mãi mãi là đen tối.    Vâng đã 12.045 ngày rôi đó các bạn./.
CSVSQ PNX
 
 
Inga kommentarer:
Skicka en kommentar