måndag 9 maj 2016

VIỆT NAM - SÀI GÒN - MOTHER DAY !!!

Khi tấm hình đầu tiên trong loạt hình này đập vào mắt, tôi choáng váng ...
Ngay lập tức, tôi nhớ ngay đến câu nói của Chị Dậu :
- Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem !
Ai đã đọc tác phẩm Hiện Thực Phê Phán TẮT ĐÈN của Ngô Tất Tố đều nhớ câu này, thậm chí nhớ như in, thuộc lòng.
Sau đó tôi cố bình tâm tra Google để đọc tiếp đoạn sau cho chính xác :
“Rồi chị túm lấy cổ hắn, ấn giúi ra cửa. Sức lẻo khoẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức xô đẩy của người đàn bà lực điền, hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất, miệng vẫn nham nhảm thét trói vợ chồng kẻ thiếu sưu.
Người nhà Lý trưởng sấn sổ bước đến, hươ gậy chực đánh chị Dậu. Nhanh như cắt, chị Dậu nắm ngay được gậy của hắn. Hai người giằng co nhau du đẩy nhau, rồi ai nấy đều buông gậy ra, áp vào vật nhau. Hai đứa trẻ con kêu khóc om sòm. Kết cục, anh chành hầu cận ông Lý yếu hơn chị chàng con mọn, hắn bị chị này túm tóc lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm.”
Cộng sản rất thích tác phẩm TẮT ĐÈN này, đoạn này, câu này ... Chúng in ấn xuất bản, đưa vô sách giáo khoa, giảng dạy, ra đề thi ... Cái thời dã man “dùng bạo lực cách mạng chống bạo lực phản cách mạng” thì cần cổ súy bạo lực và căm thù.
Nhưng thời nay đã khác. Rút kinh nghiệm đau thương từ những cuộc “cách mạng bạo lực” của cộng sản, xối máu đổ xương rất nhiều nhưng không thể đem lại ấm no hạnh phúc đích thực, vì những kẻ cổ súy bạo lực và căm thù chỉ lợi dụng bạo lực và căm thù như một phương tiện nhằm đạt mục đích tranh quyền đoạt lợi, sau đó vẫn sẽ cổ súy bạo lực và căm thù để thi hành chính sách độc tài toàn trị nhằm củng cố quyền lực và thu vén lợi ích. Theo làn sóng Văn Minh Nhân Loại, con người ngày nay cổ súy đấu tranh trong ÔN HÒA VÀ YÊU THƯƠNG !
Nhưng dù trong ÔN HÒA VÀ YÊU THƯƠNG thì cũng vẫn là ĐẤU TRANH, vì ấm no hạnh phúc không miễn phí.
Nhưng những kẻ cổ súy bạo lực và căm thù lại lợi dụng điều này để thẳng tay đàn áp bằng bạo lực và căm thù.
Nực cười là có những kẻ lại phê phán người mẹ này sao lại đem con đi đấu tranh để bị đánh ! Tư duy của những kẻ đó cũng vẫn còn bị bạo lực và căm thù bám rễ thâm căn cố đế do sự giáo dục, tuyên truyền, tẩy não, nhồi sọ của cộng sản đã ăn sâu.
Hãy thử đặt câu hỏi tại sao ở các xứ sở Văn Minh người dân chỉ cần biểu tình ôn hòa, đề đạt nguyện vọng, yêu cầu, kiến nghị là chính quyền phải lắng nghe và giải quyết. Nên nhớ, chỉ những cuộc biểu tình có bạo động thì chính quyền mới phải đàn áp để tránh bạo động lan rộng gây bất ổn xã hội. Đương nhiên, dù người dân biểu tình ôn hòa nhưng đâu phải là đi ... chơi, mà vẫn là để gây áp lực buộc chính quyền phải giải quyết những yêu sách của người dân, phải điều chỉnh những chính sách của chính quyền sao cho phù hợp với lợi ích của người dân ; và nếu cần thiết, khi chính quyền bất lực không thể giải quyết hay điều chỉnh thì họ sẽ tiếp tục gây áp lực mạnh mẽ hơn nữa để thay đổi cả chính quyền. Về phía chính quyền, nếu bất lực không thể giải quyết hay điều chỉnh được thì đơn giản là họ sẽ từ chức, có thể từ nhân viên cấp thấp cho đến bộ trưởng, thủ tướng, tổng thống. Cũng cần biết là ở các xứ sở Văn Minh, lương của công chức có thể không cao bằng nếu họ làm việc ở ngoài, tự làm hay làm cho các công ty tư nhân và tập đoàn đa quốc gia, ngoài ra cũng không có đặc quyền đặc lợi gì để có thể tham nhũng. Có thể nói rằng những công chức này làm việc trong hệ thống chính quyền là vì tiêu chí Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm, nếu không thể làm tròn Trách Nhiệm đối với Tổ Quốc, không thể đảm đương chức vụ trong Danh Dự thì họ chọn con đường rút lui cũng trong Danh Dự, nên họ luôn sẵn sàng từ chức khi cảm thấy áp lực quá nặng nề không thể đảm đương nổi chức vụ. Rồi những nhân viên mới, bộ trưởng mới, thủ tướng mới, tổng thống mới sẽ lên nhậm chức để có cách giải quyết mới và điều chỉnh mới. Quốc Gia và Dân Tộc vẫn luôn được bảo toàn. Lợi ích của Quốc Gia và Dân Tộc luôn luôn là tối thượng !
Chỉ ở những xứ sở dã man, chính quyền độc tài nằm trong tay nhóm lợi ích nhỏ, thì chúng mới phải cố bám lấy quyền lực để tham nhũng, cố giữ cho được quyền-&-lợi của chúng bằng mọi giá, kể cả sẵn sàng gây tổn hại cho lợi ích của Quốc Gia và Dân Tộc. Đối với bọn độc tài dã man thì Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm là vô nghĩa, lợi ích của Quốc Gia và Dân Tộc là bất cần, chỉ có quyền-&-lợi của chúng mới là ý nghĩa, tối thượng.
Cộng sản đã từng lợi dụng biểu tình để lật đổ chính quyền, cướp chính quyền, tiếm quyền, nên nay rất sợ biểu tình, cố dùng bạo lực để đàn áp, bất kể Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm, bất kể lợi ích của Quốc Gia và Dân Tộc !
Nhưng,
Dù những người ĐẤU TRANH ở Việt Nam chủ trương Bất Bạo Động, nhưng tất cả không phải là Thánh Mahatma Gandhi, và có lẽ cộng sản Việt Nam khác thực dân Anh.
Tôi đã bắt đầu nghe thấy những ý kiến cần phải sử dụng bạo lực để chống lại ...
Tôi đã bắt đầu nghe thấy những từ gậy gộc, bom xăng ...
Nếu điều đó xảy ra, Đất Nước Việt Nam rơi vào hỗn loạn, Dân Tộc Việt Nam rơi vào điêu linh, thì đó là tội lỗi của những kẻ cổ súy bạo lực và căm thù.
Mà, tội đồ đầu tiên, kẻ khơi mào, chính là :
cộng sản !!!
LỊCH SỬ SẼ ĐƯỢC VIẾT NHƯ VẬY CHO NHỮNG KẺ TỘI ĐỒ !!!

Inga kommentarer: