söndag 1 maj 2016

Trung Quốc xả độc tại Vũng Áng - cá chết trắng khắp Miền Trung


 Bộ Tài nguyên Môi trường đặt tại Hà Nội diễn ra cuộc họp báo để tìm hiểu nguyên do vì sao cá chết hàng loạt ở vùng biển Miền Trung.
Ông Thứ trưởng Tài nguyên Môi trường Võ Tuấn Nhân cho các nhà báo biết có hai nguyên do dẫn đến cá chết:
1. Do thiên tai: vì hiện tượng dị thường của thiên nhiên nên tảo nở hoa mà người ta quen gọi là THỦY TRIỀU ĐỎ
2. Do nhân tai: độc tố hóa học do con người thải ra.
Tóm lại: chưa có bằng chứng tố cáo cá chết do chất thải từ Khu công nghiệp Formosa.
Ông Thứ trưởng Tài nguyên Môi trường Võ Tuấn Nhân phát biểu trong buổi họp báo tối qua 27.04
Ông Thứ trưởng Tài nguyên Môi trường Võ Tuấn Nhân phát biểu trong buổi họp báo tối qua 27.04. Hình: internet
Trước đó vì quá thương cảm cảnh đời cơ cực của ngư dân, bạn Lại Huyền Châu sáng tác bài thơ gửi tặng quê hương miền Trung với lời thơ rất tha thiết:
“Ai khóc dùm cho Biển một lời không?
Ai trả lời đi ! Biển quê mình sao vậy ???
Ai thấy gì không? Biển đang chết đấy !
Biển oằn mình, vọng mãi tiếng cầu van !
Miền Trung ơi, nắng cháy mưa ngàn
Biển bạc thân thương cho vàn thứ cá
Đánh bắt gần xa, cá về ấm dạ
Giờ chết bạt ngàn. Cá chết bởi vì đâu ???
Dân chết trong lòng, đỏ mắt nhìn nhau
Thuyền đậu,tàu neo,lưới chài đem cất
Cá gom về chôn đầy trong lòng đất
Bến cá thuyền về không í ới chào mua
Biển Miền Trung cá nằm chết, đau chưa !
Oan ức lắm, dân làm chi nên tội
Ai ? Ai ? Ai ?…gây ra bao tội lỗi
Không lẽ trời???… gây nông nỗi… ai lo?
Ai lập đàn trời kêu cúng để cho
Nước sạch lại như thời vua từng lập
Ai sẽ kêu oan, nói lên điều đau nhất
Hay dân mình nói mãi để mình nghe!”
Tiếp nối tâm trạng thương cảm trước cảnh đời cơ cực của người dân, cô giáo Trần Thị Lam, dạy tại trường chuyên PTTH Hà Tĩnh đã sáng tác bài thơ: “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” với những lời thơ chất vấn nhàCầm quyền vì sự lãnh đạo yếu kém của họ:
“Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…”
Bài thơ này nhanh chóng được truyền đi trên mạng xã hội và đã được nhiều nhạc sĩ ngay lập tức phổ nhạc. Có một bạn đã gởi cho trang GNsP của chúng tôi bản nhạc dựa theo lời thơ của Cô giáo Lam:
Bài hát do bạn Vũ Hiển sáng tác
Bài hát do bạn Vũ Hiển sáng tác
Có tin đồn cho rằng sau đó cô giáo Lam bị bắt, tuy nhiên theo nguồn tin của những người bạn thân với Cô cho biết: chiều ngày 27.04 cô chỉ bị Sở Giáo dục mời lên động viên yêu cầu gỡ bỏ bài viết.
Sáng nay (28.04) rất đông công an, CSCĐ, CSGT, chó nghiệp vụ… đứng “canh gác” trước khu công nghiệp Formosa vào lúc 10 giờ sáng ngày 28.04.2016.
Hình ảnh trước khu công nghiệp Formosa vào lúc 10 giờ sáng ngày 28.04.2016. Ảnh: Pv. GNsP
Hình ảnh trước khu công nghiệp Formosa vào lúc 10 giờ sáng ngày 28.04.2016. Ảnh: Pv. GNsP

Cũng sáng nay một số bà con ngư dân làng biển Cảnh Dương thuộc huyện Quảng Trạch, Quảng Bình đã xuống đường biểu tình phản đối nhà máy Formosa.

Inga kommentarer: