söndag 5 juli 2015

Chân Lý và Những Điều Suy Ngẫm Trong Cuộc Sống

"Trời thì trở gió, người thì trở mặt, cho nên nỗi bất an được dịp trở mình cựa quậy làm xốn xang cả lồng ngực. Hoá ra cuối cùng thứ làm chúng ta chỏng chơ trống trải nhất không phải là cảm giác một mình, mà là từ đầu đến cuối ở bên cạnh một người không hề coi mình là duy nhất trong lòng họ. Rốt cục, trong cuộc tình này, chỉ có mỗi riêng mình tự tồn tại, tự tay trái ủ ấm tay phải, tự thương hại lấy chính bản thân!"

Mà thôi... Gió là của bầu trời, nên là người cứ đi. Dẫu gì thì quán tính của bàn tay vẫn ở trạng thái thả rơi và buông bỏ nhiều hơn là cầm giữ nắm chặt. Con người sinh ra vốn dĩ đã quen với buông hơn là nắm, với bỏ hơn là nhặt, với yêu chóng vánh hơn là thương lâu bền ...
Duyên đến duyên đi, duyên mỏng duyên bền, vốn không phải là điều chúng ta có thể điều khiển được. Điều mà chúng ta có thể làm là, khi nhân duyên tới, hãy trân trọng quãng thời gian đẹp đẽ ngắn ngủi đó.

"Vì trái đất hình tròn, nên khi 2 con người đi ngược chiều nhau vẫn có thể gặp lại dù sớm hay muộn, nhưng khi một người đứng yên còn 1 người bước tiếp, liệu cuộc đời này có đủ dài cho cả 1 vòng quay?"

“Trong cuộc đời, người ta sẽ gặp một người làm tổn thương mình, một người bị mình làm tổn thương, rồi sau đó mới gặp được một người mà hai bên không nợ gì nhau và sống với nhau yên ổn, bình lặng.”

Không phải chúng ta đã quá già để chấp nhận những điều mới mẻ, mà là vì chúng ta không còn trẻ và đã đủ thông minh để hiểu rằng không phải thứ gì mới cũng tốt…

“Tại sao khi khóc mà không phát ra âm thanh nào thì cổ họng lại đau đớn hơn gấp trăm lần khi gào khóc!?!?!?
Là bởi vì lực phát ra âm thanh đã lớn mà lực để giữ cho âm thanh không phát ra được còn lớn gấp bội……….”


“Có đôi lúc con người ta không nhất thiết phải tin vào sự thật mà dằn lòng tin vào điều mình muốn tin để đổi lấy một sự thoải mái tạm thời!”

“Thông thường một người phản bội một người vì họ đã quá bận tâm đến những gì mình không có mà quên mất những gì mà mình đang có!”

Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.

“Trong thế giới tình yêu, không có chuyện ai là người có lỗi với ai, mà chỉ có ai không biết quý trọng ai thôi”

Đến với nhau là cả đoạn đường dài vất vả Vậy mà… Chỉ cần lùi 1 bước, quay lưng lại, ta đã thành người lạ.

“Con người vẫn luôn thích lừa dối chính mình, làm như thế dễ hơn lừa dối người khác.”

Inga kommentarer: