fredag 31 juli 2015
onsdag 29 juli 2015
Có đôi khi .... Ta và Người
Có đôi khi thấy sốt ruột vì cứ phải đi trên một con đường dài tưởng chừng như vô tận với một tốc độ chậm rì…
Có đôi khi thấy lo lắng vì dường như mọi người vẫn đang tiến lên, còn mình thì đứng yên một chỗ…
Có đôi khi thấy chạnh lòng vô cùng chỉ vì một câu nói vô tình của ai đó…
Có đôi khi thấy trong lòng tràn đầy những xúc cảm, chỉ muốn hét ra cho nhẹ lòng…
Nhưng có đôi khi, thấy bản thân mình thật hèn nhát, không dám nói hết những gì mình đang nghĩ suy…
Có đôi khi thấy mình quá thẳng thắn và nóng tính…
Và đôi khi thấy ngạc nhiên khi nhìn lại những gì mình đã làm được…
Thấy lạ và cả hơi buồn nữa, vì có quá nhiều người hiểu sai về mình…
Đôi khi thấy vui, vui vì mình đã thay đổi khá nhiều…Thấy lo lắng cho bạn bè, vì dường như sự quan tâm của mình giành cho họ vẫn chưa đủ…
Có đôi khi thấy nhớ đến nao lòng một nụ cười của ai đó…
Có đôi khi thấy lo lắng cho một người vô cùng mà chẳng thể hỏi han…
Cuộc sống luôn chứa đầy những gam màu khác nhau…
fredag 24 juli 2015
söndag 19 juli 2015
Bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh vừa qua đời hôm Chủ nhật
BBT Dân Luận
Theo Thông tấn xã Đức Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh. Ảnh: Internet DL - Theo thông tấn Đức cho biết, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh đã qua đời vào ngày Chủ nhật tại một bệnh viện Pháp, nơi ông đang được điều trị bệnh ung thư phổi, một nguồn tin từ quân đội cho biết. "Đại tướng Phùng Quang Thanh, 66 tuổi, được coi là một ngôi sao đang lên trong Đảng Cộng sản Việt Nam trước khi ông ấy đổ bệnh." "Ông mất vào Chủ Nhật 19/7 tại Bệnh Viện Georges Pompidou, một nguồn tin quân đội cho Thông tấn xã Đức (DPA) biết. Nguồn tin từ chối nêu tên bởi anh ta không được quyền nói với báo giới." #Danluan "Tin đồn về bệnh tật của Thanh bắt đầu lan ra kể từ khi ông vắng mặt trong các sự kiện quan trọng của quân đội. Đầu tháng 7, Phạm Gia Khải, một thành viên Ban Bảo vệ chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương xác nhận rằng Thanh đang phục hồi sau một ca phẫu thuật gỡ bỏ khối u phổi tại Pháp. Ông nói rằng sức khỏe của Đại tướng đã tốt lên và ông sẽ quay trở lại Việt Nam sau 2 tuần." "Thanh đang được cân nhắc là một trong các ứng cử viên vào vị trí Chủ tịch nước Việt Nam, trong Đại hội Đảng lần kế tiếp (Đại hội đảng 12 năm 2016 - DL), nguồn tin cho hay." Hiện nay (2 giờ sáng ngày 20/7/2015) các báo lề phải vẫn chưa đăng thông tin về sự qua đời của đại tướng Phùng Quang Thanh và chưa có nguồn tin chính thống nào xác nhận. Tuy nhiên, Thông Tấn Xã Đức (DPA) là một nguồn tin rất tin cậy, vì đây là hãng thông tấn chính thức của Đức. Hãng được thành lập năm 1949, trụ sở chính tại Hamburg. Hãng cung cấp các sản phẩm tin bài viết, ảnh, đồ họa và âm thanh cho các tờ báo, tạp chí, đài phát thanh, truyền hình và các trang tin điện tử. Với đội ngũ nhân viên gồm 900 người, 800 trong số đó làm việc tại các văn phòng báo chí trên toàn cầu.
Theo Thông tấn xã Đức Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh. Ảnh: Internet DL - Theo thông tấn Đức cho biết, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh đã qua đời vào ngày Chủ nhật tại một bệnh viện Pháp, nơi ông đang được điều trị bệnh ung thư phổi, một nguồn tin từ quân đội cho biết. "Đại tướng Phùng Quang Thanh, 66 tuổi, được coi là một ngôi sao đang lên trong Đảng Cộng sản Việt Nam trước khi ông ấy đổ bệnh." "Ông mất vào Chủ Nhật 19/7 tại Bệnh Viện Georges Pompidou, một nguồn tin quân đội cho Thông tấn xã Đức (DPA) biết. Nguồn tin từ chối nêu tên bởi anh ta không được quyền nói với báo giới." #Danluan "Tin đồn về bệnh tật của Thanh bắt đầu lan ra kể từ khi ông vắng mặt trong các sự kiện quan trọng của quân đội. Đầu tháng 7, Phạm Gia Khải, một thành viên Ban Bảo vệ chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương xác nhận rằng Thanh đang phục hồi sau một ca phẫu thuật gỡ bỏ khối u phổi tại Pháp. Ông nói rằng sức khỏe của Đại tướng đã tốt lên và ông sẽ quay trở lại Việt Nam sau 2 tuần." "Thanh đang được cân nhắc là một trong các ứng cử viên vào vị trí Chủ tịch nước Việt Nam, trong Đại hội Đảng lần kế tiếp (Đại hội đảng 12 năm 2016 - DL), nguồn tin cho hay." Hiện nay (2 giờ sáng ngày 20/7/2015) các báo lề phải vẫn chưa đăng thông tin về sự qua đời của đại tướng Phùng Quang Thanh và chưa có nguồn tin chính thống nào xác nhận. Tuy nhiên, Thông Tấn Xã Đức (DPA) là một nguồn tin rất tin cậy, vì đây là hãng thông tấn chính thức của Đức. Hãng được thành lập năm 1949, trụ sở chính tại Hamburg. Hãng cung cấp các sản phẩm tin bài viết, ảnh, đồ họa và âm thanh cho các tờ báo, tạp chí, đài phát thanh, truyền hình và các trang tin điện tử. Với đội ngũ nhân viên gồm 900 người, 800 trong số đó làm việc tại các văn phòng báo chí trên toàn cầu.
Etiketter:
Tin Tức
lördag 18 juli 2015
söndag 12 juli 2015
Paris dỡ bỏ ổ khóa tình yêu trên cầu Pont des Arts
Sáng 1/6, thủ đô Paris (Pháp) đã tiến hành cắt bỏ các khóa tình yêu treo trên cầu Pont de Arts và cấm du khách tiếp tục móc khóa vào cầu.
Chính vì vậy mà cây cầu này liên tục quá tải khiến các thành cầu bị gãy. Dù đã có một thời gian các nhà chức trách xử lý bằng cách gỡ bớt ổ khóa nhưng vẫn không hữu hiệu vì lượng người đổ về móc khóa kỷ niệm trên cầu ngày một tăng lên. Điều này khiến thành phố Paris phải ra quyết định gỡ bỏ hoàn toàn và cấm du khách tiếp tục móc khóa lên cầu.
Tuy không còn là nơi để treo khóa tình yêu, Pont des Arts vẫn là địa điểm dành riêng cho xe đạp và khách bộ hành cũng như các cặp đôi kéo nhau ra đây để dạo mát, ăn uống…
Một số hình ảnh đẹp về cầu khóa tình yêu Pont des Arts:
söndag 5 juli 2015
Chân Lý và Những Điều Suy Ngẫm Trong Cuộc Sống
"Trời thì trở gió, người thì trở mặt, cho nên nỗi bất an được dịp trở mình cựa quậy làm xốn xang cả lồng ngực. Hoá ra cuối cùng thứ làm chúng ta chỏng chơ trống trải nhất không phải là cảm giác một mình, mà là từ đầu đến cuối ở bên cạnh một người không hề coi mình là duy nhất trong lòng họ. Rốt cục, trong cuộc tình này, chỉ có mỗi riêng mình tự tồn tại, tự tay trái ủ ấm tay phải, tự thương hại lấy chính bản thân!"
Mà thôi... Gió là của bầu trời, nên là người cứ đi. Dẫu gì thì quán tính của bàn tay vẫn ở trạng thái thả rơi và buông bỏ nhiều hơn là cầm giữ nắm chặt. Con người sinh ra vốn dĩ đã quen với buông hơn là nắm, với bỏ hơn là nhặt, với yêu chóng vánh hơn là thương lâu bền ...
Duyên đến duyên đi, duyên mỏng duyên bền, vốn không phải là điều chúng ta có thể điều khiển được. Điều mà chúng ta có thể làm là, khi nhân duyên tới, hãy trân trọng quãng thời gian đẹp đẽ ngắn ngủi đó.
"Vì trái đất hình tròn, nên khi 2 con người đi ngược chiều nhau vẫn có thể gặp lại dù sớm hay muộn, nhưng khi một người đứng yên còn 1 người bước tiếp, liệu cuộc đời này có đủ dài cho cả 1 vòng quay?"
“Trong cuộc đời, người ta sẽ gặp một người làm tổn thương mình, một người bị mình làm tổn thương, rồi sau đó mới gặp được một người mà hai bên không nợ gì nhau và sống với nhau yên ổn, bình lặng.”
Không phải chúng ta đã quá già để chấp nhận những điều mới mẻ, mà là vì chúng ta không còn trẻ và đã đủ thông minh để hiểu rằng không phải thứ gì mới cũng tốt…
“Tại sao khi khóc mà không phát ra âm thanh nào thì cổ họng lại đau đớn hơn gấp trăm lần khi gào khóc!?!?!?
Là bởi vì lực phát ra âm thanh đã lớn mà lực để giữ cho âm thanh không phát ra được còn lớn gấp bội……….”
“Có đôi lúc con người ta không nhất thiết phải tin vào sự thật mà dằn lòng tin vào điều mình muốn tin để đổi lấy một sự thoải mái tạm thời!”
“Thông thường một người phản bội một người vì họ đã quá bận tâm đến những gì mình không có mà quên mất những gì mà mình đang có!”
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.
“Trong thế giới tình yêu, không có chuyện ai là người có lỗi với ai, mà chỉ có ai không biết quý trọng ai thôi”
Đến với nhau là cả đoạn đường dài vất vả Vậy mà… Chỉ cần lùi 1 bước, quay lưng lại, ta đã thành người lạ.
“Con người vẫn luôn thích lừa dối chính mình, làm như thế dễ hơn lừa dối người khác.”
Mà thôi... Gió là của bầu trời, nên là người cứ đi. Dẫu gì thì quán tính của bàn tay vẫn ở trạng thái thả rơi và buông bỏ nhiều hơn là cầm giữ nắm chặt. Con người sinh ra vốn dĩ đã quen với buông hơn là nắm, với bỏ hơn là nhặt, với yêu chóng vánh hơn là thương lâu bền ...
Duyên đến duyên đi, duyên mỏng duyên bền, vốn không phải là điều chúng ta có thể điều khiển được. Điều mà chúng ta có thể làm là, khi nhân duyên tới, hãy trân trọng quãng thời gian đẹp đẽ ngắn ngủi đó.
"Vì trái đất hình tròn, nên khi 2 con người đi ngược chiều nhau vẫn có thể gặp lại dù sớm hay muộn, nhưng khi một người đứng yên còn 1 người bước tiếp, liệu cuộc đời này có đủ dài cho cả 1 vòng quay?"
“Trong cuộc đời, người ta sẽ gặp một người làm tổn thương mình, một người bị mình làm tổn thương, rồi sau đó mới gặp được một người mà hai bên không nợ gì nhau và sống với nhau yên ổn, bình lặng.”
Không phải chúng ta đã quá già để chấp nhận những điều mới mẻ, mà là vì chúng ta không còn trẻ và đã đủ thông minh để hiểu rằng không phải thứ gì mới cũng tốt…
“Tại sao khi khóc mà không phát ra âm thanh nào thì cổ họng lại đau đớn hơn gấp trăm lần khi gào khóc!?!?!?
Là bởi vì lực phát ra âm thanh đã lớn mà lực để giữ cho âm thanh không phát ra được còn lớn gấp bội……….”
“Có đôi lúc con người ta không nhất thiết phải tin vào sự thật mà dằn lòng tin vào điều mình muốn tin để đổi lấy một sự thoải mái tạm thời!”
“Thông thường một người phản bội một người vì họ đã quá bận tâm đến những gì mình không có mà quên mất những gì mà mình đang có!”
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.
“Trong thế giới tình yêu, không có chuyện ai là người có lỗi với ai, mà chỉ có ai không biết quý trọng ai thôi”
Đến với nhau là cả đoạn đường dài vất vả Vậy mà… Chỉ cần lùi 1 bước, quay lưng lại, ta đã thành người lạ.
“Con người vẫn luôn thích lừa dối chính mình, làm như thế dễ hơn lừa dối người khác.”
lördag 4 juli 2015
Người và Ta có gì để giữ lại, hay có gì để gởi gấm ngày mai...
Ngay từ khi hồi còn bé của tuổi thơ tôi đã hiểu được và phân biệt được giữa sự thành thật và sự dối trá...vì sự nhận thức tuy còn non nớt thơ ngây nhưng đã cố gắng rèn luyện mình sống cho thật với mình...với người. Đó là điểm quan trọng để dần dần tôi bước đi vào ngưỡng cửa cuộc đời....
Thế nhưng tôi có lẻ sinh ra nhằm phải lúc va chạm và đón nhận những con người giả tạo bên cuộc sống bôn ba giữa phần đời đen trắng khó lường, mà chính tôi không hề nhận biết được một cách rõ rệt, cho đến khi chính tôi bị gạt thì mới hỡi ôi đau đớn một mình vì đã khờ dại tin lời người ta....
Cuộc đời có lẻ đã cho tôi duyên số không có tri kĩ không có bạn thân, cho dù đến ngày hôm nay tôi đã có chút lớn khôn, chút vững tin, chút nghị lực và chút thành công với cả trái tim vẫn còn đang rĩ máu âm ĩ khóc thầm, vì còn thiếu chút tình người cho tôi, để ôm ấp mơ mộng xa xôi...để sưởi ấm tôi khi cảm thấy lạnh lẽo trong tâm hồn....
Có một thời gian ngắn ngủi nhưng cũng lấp đầy niềm vui hạnh phúc khi đón nhận được một tình bạn phương xa, mà xa hay gần thì khoảng cách không gian không còn là sự ngăn cách khi trái tim tôi cũng biết thổn thức để biết mình cũng thật hồi hộp rung động, với bao cảm xúc lan tràn trong buồng ngực có chứa đựng trái tim đang đập từng nhịp thở vì điều đó cho tôi nhận thấy được hình như ở một khung trời xa xôi kia cũng có được một người cũng đang biết giao động tâm hồn như chính tôi đang hiện hữu...
Mà rồi có được bao lâu đau...vì tôi vẫn còn mang sự ngu ngơ lao vào cái aỏ tưởng của người dưng. Một hư không mà tôi đã tự dệt ra cho chính mình. Tôi không nhận định được sự gỉả tạo ấy để rồi chính mình thì vẫn quyết tâm thành thật, để mong có được lòng tin tuyệt đối...
Để rồi bất chợt và thật tình cờ một ngày kia, khiến tôi đối diện sự thật hiễn nhiên ấy ngay trước một khung hình tuy bé nhỏ nhưng rất rõ nét với giọng noí như gần guỉ mà lại xa xôi, như rất quen mà bổng dưng xa lạ đến rợn người....vì sự giả tạo không bao giờ khoả lấp được sự thật, nên moị cái đều có thể soi sáng khi màng hình trắng đen đang hiện trước mặt tôi là con người mà tôi cho là bạn đã biến thành nhân vật giả tạo quá rõ nét từng li cho dù khoảng cách không gian kia rất xa vời vợi.
Cười nhẹ với lòng để cảm giác vơi đi sự hụt hẫn của tôi, và rồi viết lên đây moị cảm xúc như để gởi gấm vào tận trong dĩ vãng của một thời tìm hiểu về thế giới người dưng.
UL xin chia sẻ cùng với các bạn xa gần khi ghé thăm blogspot mà có vô tình đọc được những dòng chữ này, thì vui lòng mĩm cười với UL thôi nhé. Thanks a lot!!!
Thế nhưng tôi có lẻ sinh ra nhằm phải lúc va chạm và đón nhận những con người giả tạo bên cuộc sống bôn ba giữa phần đời đen trắng khó lường, mà chính tôi không hề nhận biết được một cách rõ rệt, cho đến khi chính tôi bị gạt thì mới hỡi ôi đau đớn một mình vì đã khờ dại tin lời người ta....
Cuộc đời có lẻ đã cho tôi duyên số không có tri kĩ không có bạn thân, cho dù đến ngày hôm nay tôi đã có chút lớn khôn, chút vững tin, chút nghị lực và chút thành công với cả trái tim vẫn còn đang rĩ máu âm ĩ khóc thầm, vì còn thiếu chút tình người cho tôi, để ôm ấp mơ mộng xa xôi...để sưởi ấm tôi khi cảm thấy lạnh lẽo trong tâm hồn....
Có một thời gian ngắn ngủi nhưng cũng lấp đầy niềm vui hạnh phúc khi đón nhận được một tình bạn phương xa, mà xa hay gần thì khoảng cách không gian không còn là sự ngăn cách khi trái tim tôi cũng biết thổn thức để biết mình cũng thật hồi hộp rung động, với bao cảm xúc lan tràn trong buồng ngực có chứa đựng trái tim đang đập từng nhịp thở vì điều đó cho tôi nhận thấy được hình như ở một khung trời xa xôi kia cũng có được một người cũng đang biết giao động tâm hồn như chính tôi đang hiện hữu...
Mà rồi có được bao lâu đau...vì tôi vẫn còn mang sự ngu ngơ lao vào cái aỏ tưởng của người dưng. Một hư không mà tôi đã tự dệt ra cho chính mình. Tôi không nhận định được sự gỉả tạo ấy để rồi chính mình thì vẫn quyết tâm thành thật, để mong có được lòng tin tuyệt đối...
Để rồi bất chợt và thật tình cờ một ngày kia, khiến tôi đối diện sự thật hiễn nhiên ấy ngay trước một khung hình tuy bé nhỏ nhưng rất rõ nét với giọng noí như gần guỉ mà lại xa xôi, như rất quen mà bổng dưng xa lạ đến rợn người....vì sự giả tạo không bao giờ khoả lấp được sự thật, nên moị cái đều có thể soi sáng khi màng hình trắng đen đang hiện trước mặt tôi là con người mà tôi cho là bạn đã biến thành nhân vật giả tạo quá rõ nét từng li cho dù khoảng cách không gian kia rất xa vời vợi.
Cười nhẹ với lòng để cảm giác vơi đi sự hụt hẫn của tôi, và rồi viết lên đây moị cảm xúc như để gởi gấm vào tận trong dĩ vãng của một thời tìm hiểu về thế giới người dưng.
UL xin chia sẻ cùng với các bạn xa gần khi ghé thăm blogspot mà có vô tình đọc được những dòng chữ này, thì vui lòng mĩm cười với UL thôi nhé. Thanks a lot!!!
Prenumerera på:
Inlägg (Atom)