.¸,•*¤*•,¤*•,Gạo đầy lu,•*¤*•,¸.,•*¤*•, *•,.
* Tiếng Anh - Happy New Year
Cũng trong mùa lập đông này, người La Mã cũng ăn mừng lễ Juvenalia, ngày lễ đặc biệt cho thiếu nhi. Còn giòng quý tộc và giới thượng lưu cũng ăn mừng sinh nhật Mithra vào ngày 25 tháng 12 dương lịch. Huyền thọai cho rằng, Mithra là thánh hài đồng được sanh ra từ đá, có sức mạnh vô song, dân chúng gọi là thần mặt trời.
Trong thời sơ khai của Cơ Đốc Giáo, Lễ Phục Sinh là đại lễ lớn nhất. Đến thế kỷ thứ 4, các giáo xứ mới quyết định nhận ngày sinh của chúa Giê Su là ngày lễ hội. Tiếc rằng, trong kinh thánh không ghi rõ ngày sanh của ngài. Có những dấu hiệu cho thấy chúa Giê Su có thể sanh vào mùa Xuân. Đức Giáo Hòang Julius Đệ Nhất đã chọn ngày 25 tháng 12 là ngày giáng sinh của chúa Giê Su. Thọat đầu, ngày lễ này được gọi là “the Feast of the Nativity” (tức là Lễ Giáng Sinh như người Việt chúng ta đang gọi); phong tục này truyền bá sang Ai Cập năm 432 và đến Anh Quốc vào cuối thế kỷ thứ 6. Đến cuối thế kỷ thứ 8 thì “Christmas” đã lan rộng đến tận Scandanavia. Ngày nay, tại các thánh đường chính thống ở Hy lạp và Nga, lễ Giáng Sinh đến sau ngày 25 tháng 12; thực vậy, họ mừng lễ Giáng Sinh 13 ngày sau đó và họ gọi đó là ngày “Epiphany” hay “Ngày Lễ Ba Vị Vua” vì họ tin rằng đó là ngày ba vị quốc vương này đã tìm được chúa Giê Su trong máng lừa.
Khi chọn ngày lễ Giáng Sinh vào cùng thời điểm với những lễ hội lập đông, các bậc lãnh đạo tôn giáo mong rằng ngày lễ này cũng sẽ thích ứng với quần chúng, nhưng họ lại không nghĩ tới việc thiết lập tập tục ăn mừng. Thời Trung Cổ, Cơ Đốc Giáo đã dần dần dẹp bỏ phong tục thờ thần thánh, tà đạo. Vào mùa Giáng Sinh, các con chiên cùng nhau đi lễ nhà thờ, rồi bắt đầu ăn mừng xả láng, phóng khóang như ngày lễ hội Mardi Gras. Mỗi năm, một học sinh hay một người ăn mày được chọn làm “Người Lãnh Đạo Bất Tài” (Lord of Misrule) và mọi người thay nhau giữ một vai trò góp phần trong cuộc vui này. Những người nghèo sẽ tìm đến nhà người giàu để đòi được hậu đãi. Nếu không được tiếp xúc hậu hỹ, họ sẽ phá phách. Christmas cũng là thời gian giới thượng lưu có cơ hội “trả nợ” xã hội bằng cách hoan hỉ, chiêu đãi những công dân bất hạnh hơn…khởi đầu cho ý nghĩa của sự bố thí vào mùa Giáng Sinh.
Đến đầu thế kỷ thứ 17, một luồng cải tổ tôn giáo xẩy ra khắp Âu châu đã đổi truyền thống mừng Giáng Sinh. Năm 1645, khi Oliver Cromwell và tín đồ Thanh Giáo của ông nắm chính quyền bên Anh, họ thề sẽ tiêu diệt văn hóa suy đồi của Anh và dẹp luôn lễ Giáng Sinh. Cũng may, dưới sự phẫn nộ và yêu cầu của quần chúng, vua Charles II đã đựơc trở lại ngai vàng, và ngày lễ quan trọng này đã được tồn tại.
Nhóm Pilgrims, nhóm người Anh theo chủ nghĩa phân lập đã di dân đến Châu Mỹ năm 1620, còn cuồng tín hơn nhóm của Cromwell. Kết quả, trong thời kỳ sơ khai của Châu Mỹ, lễ Giáng Sinh không được nhìn nhận. Từ 1659 cho đến 1681, tại thành phố Boston, ăn mừng lễ Giáng Sinh là phạm luật. Bất cứ ai có thái độ hay bày tỏ tinh thần mừng Giáng Sinh sẽ bị phạt 5 đồng (thời bấy giờ tiền tệ được dùng là shillings). Ngược lại, tại khu định cư Jamestown, Thuyền Trưởng John Smith thuật lại rằng mọi người đã đón chào và ăn mừng Giáng Sinh trong bình an và vui vẻ.
Ký hiệu Xmas
Từ viết tắt này có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp. Trong tiếng Hy Lạp Xristos là Chúa Jesus. Vào thế kỷ thứ XVI, những người châu Âu bắt đầu dùng chữ cái đầu tiên của tên Đức Chúa là "X" để viết tắt cho từ Christ trong Christmas.
Quà tặng trong những chiếc bít tất
Tương truyền rằng, nhà kia có 3 cô gái trẻ đến tuổi lập gia đình nhưng không có chàng trai nào nhòm ngó đến vì gia cảnh quá nghèo. Đức giám mục Myra rất thương xót nên đã ném những đồng tiền vàng xuống ống khói nhà của ba cô gái. Những đồng tiền vàng rơi từ trên nóc nhà xuống đúng các đôi bít tất mà các cô treo hong bên lò sưởi. Khỏi phải nói cũng biết rằng các cô vui mừng đến thế nào. Họ đã có cơ hội để thực hiện nguyện ước của mình.Câu chuyện thần kỳ kia được lan truyền đi khắp nơi, ai ai cũng muốn mình trở thành người may mắn nên đều bắt chước 3 cô gái treo tất bên lò sưởi để hy vọng nhận được quà. Trẻ em hy vọng nhận được quà nhiều nhất. Mọi người trong nhà cũng nhân cơ hội này để tặng quà cho các em với mong muốn là các em sẽ ngoan ngoãn và học giỏi. Từ đó có tục trẻ em treo bít tất cạnh lò sưởi để nhận quà như mơ ước từ ông già Noel.
Ngôi sao Giáng Sinh
Ông bà ta xưa có câu: “Gian nan mới biết bạn hiền” quả thật không sai. Tình bạn không phải lúc nào cũng là thứ gì đó quá đẹp đẽ, thần tiên như truyện cổ tích mà một tình bạn thật sự và đáng trân trọng được tạo nên bởi nụ cười và những giọt nước mắt buồn vui, hơn thế nữa tình bạn vững chắc còn được kết tinh từ những cử chỉ quan tâm, chia sẻ. Nói “Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi” thật chính xác. Bởi lẽ, một người bạn đúng nghĩa sẽ không bao giờ ngoảnh mặt, quay lưng lại với ta khi ta vấp phải khó khăn trong cuộc sống. Không những thế một người bạn thật sự còn chia sẻ với ta, giúp ta vơi đi nỗi cô đơn, khích lệ ta để ta đủ sức đứng lên sau những vấp ngã, khó khăn. Từ bạn ta có thể học tập được rất nhiều điều hay. Họ không chỉ chia sẻ buồn vui với ta mà còn mang lại cho ta niềm tin trong cuộc sống, là phương thuốc hữu hiệu cho những ai cô đơn và hơn thế, họ luôn sẵn sàng cho ta mượn một bờ vai vững chắc những khi ta yếu lòng. Năm tháng rồi sẽ qua, những kỉ niệm rồi cũng sẽ bị lãng quên, duy nhất chỉ có một tình bạn chân thành tồn tại mãi mãi.
Tình bạn, nếu ta viết ra giấy rồi cũng sẽ nhoà, viết trên cát rồi cũng sẽ bị sóng biển hay gió mưa rửa trôi nhưng khi ta ghi tạc vào tim thì tình bạn ấy sẽ là vĩnh viễn. Dẫu có những lúc hờn dỗi nhưng nếu đã vượt qua những thử thách ấy thì tình bạn sẽ còn thêm thắt chặt. Phải trải qua khó khăn thì mỗi người chúng ta mới tìm ra cho mình một tình bạn đích thực. Quả thật tình bạn rất tuyệt vời và đáng trân trọng! Thử nghĩ xem, gặp một bài toán khó, ngoài sự giúp đỡ của thầy cô, ai là người mà chúng ta nghĩ đến ngay,đó là bạn. Khi có một món đồ mới toanh, người mà ta muốn khoe đầu tiên là đứa bạn thân chứ chẳng ai khác. Và khi những giọt nước mắt tuôn rơi thì ai sẽ ngồi im lặng, lắng nghe những tâm sự của ta, vỗ về ta, cũng chính là bạn. Dù bạn là ai, tích cách ra sao thì chắc chắn cũng phải có cho mình một người bạn, không đơn giản chỉ để chia sẻ buồn vui to nhỏ mà để một lần ta nhận ra rằng: có một người bạn thật sự là đáng quí và đáng để ta trân trọng như thế nào?Nhưng trong thực tế, không phải ai cũng có cho mình một người bạn tốt. Xung quanh ta, có nhiều trường hợp, một người có rất nhiều bạn bè, vui là có mặt họ, đi chơi cũng có mặt họ nhưng đến khi hoạn nạn thì chẳng thấy “những người bạn” ấy đâu cả. Đó cũng là một hồi chuông cảnh tỉnh chúng ta, không phải có nhiều bạn là hơn mọi người mà điều quan trọng là phải biết chọn bạn mà chơi. Một người bạn chân thành sẽ đáng để ta chơi, để ta tôn trọng gấp ngàn lần “những người bạn”như vậy. Bên cạnh đó, cũng có những người không biết quí trọng tình bạn, để đến khi mất đi người bạn đó thì họ mới cảm thấy hối tiếc dù đã muộn màng. Nói như vậy để chúng ta biết được tình bạn không chỉ đến từ một phía mà cần có sự vun đắp từ hai phía thì tình bạn mới bền vững mãi. Không những thế còn có những người đã làm hoen ố tình bạn bằng những vụ lợi, toan tính nhỏ nhen của bản thân. Tất cả những trường hợp đó thật đáng chê trách.
Ngày nay, để kiếm một người bạn không phải khó nhưng một khi đã có thì việc vun đắp và giữ gìn tình bạn ấy lại là một vấn đề mà mọi người cần phải ý thức được. Gia đình cũng nên tạo lập cho con cháu một môi trường sống lành mạnh để hình thành tính cách và tư duy của một con người, giáo dục cho con cháu biết được sự đáng giá của tình bạn và hướng dẫn cho chúng cách chọn bạn mà chơi. Nhà trường và xã hội có thể tổ chức những buổi liên hoan, văn nghệ để thắt chặt thêm tình bè bạn giữa học sinh với nhau và quan trọng hơn hết là qua những bài giảng trên lớp, thầy cô sẽ giúp học sinh hiểu rõ hơn về một tình bạn cao đẹp và đưa ra những trường hợp đáng phê phán để học sinh rút kinh nghiệm và tránh gặp phải.Tóm lại, dù chúng ta có phải gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống, hãy luôn tin rằng sau lưng ta ngoài gia đình, còn có ít nhất một người bạn luôn sẵn sàng bỏ ra thời gian để giúp ta vực dậy đi tiếp con đường mà ta đang đi. Bởi không ai sống mà không có cho mình một người bạn để sẻ chia. Tình bạn như một khối pha lê trong suốt và tình bạn ấy chỉ thật sự toả sáng nếu chúng ta biết nâng niu, giữ gìn một cách hết mình và đừng để khối pha lê ấy phải rạn nứt hay vẫn đục vì bất cứ lí do gì.
---((( ^_^ )))---