onsdag 14 december 2016

...Trải Lòng Cùng Ai...

Thời gian trôi đi thật quá nhanh, thế mà đời sống cứ mãi triền miên những cơn đau khó dứt, khó lành. Trong lúc tôi cứ đang dằn vặt, mệt moỉ cho riêng bản thân mình thì lại bổng dưng từ một phương trời thật xa, lại xuất hiện về một cú phone thật quá bất ngờ mà dương̀ như tôi chẳng có một mảy may nghĩ tới bao giờ. Bởi vì tôi đã không hề có một khả quan người ấy là bạn hoặc đơn giản là người quen biết sơ qua trên thế giới mạng mà thôi. 

Vì cả hơn một năm qua tôi đã không biết người ấy ra sao mà tôi cũng không hề liên lạc hay nhắn tin hoỉ thăm hoặc hình dung ra người ấy có gì đặc biệt gì cho tôi để ý hay bận tâm. Thế mà chính mình thờ ơ thì người ấy đã từng trải qua một sự đấu tranh cho sự sống và cái chết vì đột xuất mang phải căn bịnh ung thư cuốn muĩ. 

Vừa được nghe kể qua cú phone bất ngờ ấy, thật tình mà noí là tôi chẳng biết noí gì ngoài hai chữ: Ôi tội nghiệp vậy à, và rồi lắng nghe một lúc mà không biết noí gì thêm ngoài tiêp theo là chúc Bạn sớm được bình phục và có được phép nhiệm màu trong mùa noel để Bạn vượt qua được moị đau đớn, khó khăn của căn bịnh. Những câu nói ấy chỉ buông ra khỏi từ miệng mình, mà tâm thì lại cảm giác trống vắng vô cùng. Có lẻ vì tôi không mang được chung cảm giác với người ấy, có lẻ vì tôi và Bạn chưa hề thật sự là Chân Tình. Nên tôi không đủ nắm vững khái niệm chia sẻ ra sao cho đúng lẻ.

Vậy mà người ấy lại kể cho tôi nghe về tình hình bịnh còn được 70% của sự sống, thì vẫn còn hy vọng qua điều trị, với thuốc men và cách sinh hoạt của người bịnh. Thử hoỉ riêng tôi đây đã từng trải qua trong công việc mười mấy năm chăm sóc người già, người bịnh trong viện đưỡng lão, thì thực tình mà noí tôi sao quá lạnh cảm trong cuộc trò chuyện này quá đi thôi.

Sau cuộc phone của mấy ngày qua đã để lại cho tôi suy nghĩ thật nhiều, và có chút cảm giác hối hận vì mình đã không có đủ khả năng chia sẻ với người bạn phương xa kia. Có lẻ tôi không còn cảm giác biết rung động nên tâm tư thật quá xa xôi, thật khó noí ra như thế nào cho đúng lời.

Mênh mong giữa đời Hư Vô mà tôi lại cứ mãi than trách mình thì chắc chắn chẳng biết mình là ai nữa rồi. Tôi thật sự đang lạc hướng vô cùng. Thế gian không còn chỗ cho tôi cứ mãi trách mình, chỉ biết là riêng tôi không còn biết chọn ai làm Bạn Tri Kỉ để chia sẻ những tâm tư tình cảm của mình, mà tôi chỉ biết viết lên tâm sự này qua trang blogg của mình cho vơi đi bớt nỗi đau trong lòng, để trải lòng bằng cách gởi gấm những dòng tâm tư này trên một gốc trời của internet để tự mình xoa dịu vết thương lòng của chính mình cho nhẹ bớt phần nào mệt mỏi chán chường của những gánh gồng bôn ba của cuộc sống này. 

Riêng bạn phương xa kia, thật lòng tôi cũng chỉ biết chúc phúc lành cho Bạn được bên cạnh một ai đó thật gần guỉ để Bạn có được sự quan tâm thật ấm áp, đầy đủ của tình người mà cho bạn đủ sức vượt qua những nhọc nhằn của bịnh tình Bạn đang mang. Tôi thật sự rất mong giữa Bạn và tôi có một chút duyên để có thể chia sẻ sâu sắc hơn, nhưng thật lòng Tôi đã không có đủ cái duyên ấy cùng Bạn trong kiếp này. Như những ai mang được sự linh cảm, thì hãy cùng tôi thông cảm mà chia sẻ qua những dòng thông điệp này nha. Good Luck To You All!!!

UL ... 13122016

Inga kommentarer: