måndag 31 augusti 2015

Bên mộ thi nhân...Nhà thơ Trần Cao Sơn


Nghi Xuân úa sợi mưa chiều
Nguyễn Du nằm đó. Thân Kiều ở đâu?
Triều dâng sóng vỗ dàu dàu
Bể dâu tiền định. Bể dâu không cùng
Ngập ngừng trước bóng thi nhân
Trời se se nén nhang trầm. Mình ta
Cận kề mà ngỡ như xa
Nấm mồ con đựng sơn hà ưu tư
Đất thiêng liêng một Tố Như
Lệ trăm năm rớt bây giờ vẫn nguyên
Lệ rơi từ đất Tiên Điền
Thấm vào nhân thế ướt lên phận Kiều
Thành sông, thành suối, thành triều
Xoá vòng oan trái bao nhiêu kiếp người

Cánh hoa góc bể chân trời
Nhị thơm quyện lại ở nơi cội nguồn
Cửa tuyền không phút cô đơn
Bốn mùa trăng - gió - nước - non quê nhà
Lạy gần rồi lại khấn xa
Giữa màn khói đục chỉ ta với Người
Đời riêng có bấy nhiêu thôi
Tình chung để lại nghìn đời tri âm
Thảo thơm trong nén nhang trầm
Hương ơi hãy thức trọn đêm chớ tàn
Mong người tái ngộ nhân gian
Vén tay tạc lại những vần thơ yêu
Chuyện xưa cả cuộc đời Kiều
Y nguyên từng chữ, từng câu thuở nào.

Nửa vầng trăng khuyết thanh cao
Đứng im để Nguyễn rọi vào trang thơ.

Inga kommentarer: