tisdag 5 juni 2018

Một bài thơ thật hay, đã nói lên được nỗi đau của 90 triệu người dân Việt Nam- Sưu tầm trên Facebook


Bác đâu rồi...sao chẳng ghé Miền Trung?
Để lắng nghe về một vùng Biển bạc.
Đêm hôm qua con lại mơ về Bác.
Khóc với Người chuyện tàn ác thế gian.


...


Bác đâu rồi...khi vọng tiếng lầm than.
Giặc ngoại xâm đang tràn sang Đất Nước.
Chúng hung hăng chiếm biển trời ngang ngược.
Con sợ rằng Tổ Quốc sẽ lâm nguy.



Bác đâu rồi...khi biển chết dần đi.
Vũng Áng nay đâu còn gì tươi đẹp.
Họ đang tâm đổi một nhà máy thép.
Hủy môi trường. cá tép, với người dân.


Quan mở mồm phát biểu thối như phân.
Họ chỉ quan tâm đến hầu bao căng đét.
Phát biểu ngu mà không hề hổ thẹn.
Chỉ giỏi bào mòn vơ vét của công


Họ quên lời tuyên thệ với Non Sông.
Mù quáng ăn những đồng tiền dơ bẩn.
Báo đài đăng sự thật thì ngăn cấm.
Mặc dân nghèo kề cận nghiệp trắng tay.


Con cũng mừng khi đất nước đổi thay.
Đang vươn tới sau từng ngày Bác ạ.
Nhưng đêm qua tiếng kêu từ biển cả.
Sóng gọi về đau xót quá Bác ơi.


Việt Nam mình có Biển chẳng được bơi.
Họ phát ngôn những lời nghe chán ngắc.
Cái nguyên nhân làm cá tôm chết sặc.
Tại thủy chiều chứ chưa chắc là sao.?


Bác chỉ dùm xem công lý ở đâu.?
Mà không đưa kẻ cầm đầu ra xử.
Con sợ nay mai khi Long Vương giận giữ.
Dân lại oằn mình chống lũ với thiên tai.


Họ lạm quyền dân đúng trở thành sai.
Thời buổi nay chỉ có tài chưa đủ.
Bác biết không phải ô dù to bự.
Hoặc lắm tiền quỷ xứ cũng thành quan.


Mấy năm rày ngoại quốc đến Việt Nam.
Dự dán Tây Nguyên họ xin làm Bô Xít.
Cá nhân con thấy tương lai mù mịt.
Quả bom bùn lơ lửng tít trên cao.


Ấy lại còn cái đường sắt trên cao.
Tăng vốn đầu tư nhưng khi nào hiệu quả.
Những hoài nghi khi chọn thầu vội vã.
Một công trình lẫm lạ sẽ về đâu.?


Bác ơi Bác con muốn hỏi một câu.
Có nhiều nơi dân Tầu đang thống trị.
Cấp phép cho thuê đất nhà ai đã ký.
Hậu quả khôn lường con nghĩ thấy hoang mang.


Con nhớ Người con lại nhớ Miền Nam.
Nhớ gần đây những việc làm sai trái.
Dân biết đấy nhưng động vào là dại.
Bởi họ nghèo không cãi lại thì tiêu.


Xót xa nhiều con lại nhớ Bác yêu.
Biết nói sao đây những điều con trông thấy.
Nên hôm nay con khóc cùng Bác vậy.
Nước mắt vô tình đã chạm phải hồn thơ.


Quan bây giờ đã nghoảnh mặt làm ngơ.
Con chẳng biết bao giờ dân hết khổ.
Bác linh thiêng trên trời xin phù hộ.
Cho con cháu Người trăm họ mãi bình yên


Sưu tầm trên Facebook

Inga kommentarer: