lördag 28 december 2013

Phim "TIẾNG GÕ BO" - câu chuyện về cô sinh viên Phương Uyên



Câu chuyện của một sinh viên trẻ lên tiếng thay cho những người lớn, và cũng chính những người lớn đó lại liên kết với nhau bảo vệ cô nữ sinh viên be bé ấy. Tiếng Gõ Bo là tiếng báo động của bạn tù nhắc nhau trước khi 'quản giáo' đến kiềm chuyện, là tiếng gọi xin giúp đỡ hay chúc mừng, và cũng là âm nhạc giải trí ngay trong nhà tù.

CSVN muốn dùng nhà tù để đe dọa người dân, nhưng qua câu chuyện của cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên này, chúng ta thấy nhà tù không đáng sợ, nếu có bị 'nhập kho' thì cũng có cách tạo ra niềm vui và bình an cho mình, nếu tin rằng mình có lý tưởng, và tin rằng mọi người yêu thương hướng về mình, bất chấp sự gian dối, phỉnh gạt của công an hay an ninh gì đó trong các lần hỏi cung, khủng bố, thậm chí là tra tấn.

fredag 27 december 2013

Một chút quà cho quê hương - Tưởng niệm NS Việt Dzũng



Chưa 1 lần biết NS Việt Dzũng trên đời thươǹg...nhưng qua các thông tin của internet và những sự đấu tranh và cống hiến của nhạc sĩ trên trung tâm Asia...đã cho UL 1 lòng ngưỡng mộ nhạc sĩ...vì vậy hôm nay xin làm video này để cùng đưa tiễn nhạc sĩ về nơi an tịnh, và dù nhạc sĩ đã ra đi , khuất xa nơi bên kia thế giới vô hình, nhưng không bao giờ rời khoỉ tâm hồn của những người đã và đang thương tiếc nhạc sĩ tài ba của người dân Việt Nam noí chung ...và cho chính riêng nhạc sĩ noí riêng trong thời gian qua ...Khi nhạc sĩ còn sống đã thực hiện được nhiều nhạc phẩm tuyệt tác, rất hay , để rồi mãi mãi tiếp tục cho chúng ta cất cao tiếng hát Hùng Dzṹng như tên gọi của nhạc sĩ...Việt Dzũng

tisdag 24 december 2013

söndag 22 december 2013

♥♥ Con yêu Mẹ ♥♥

Người mẹ mệt mỏi trở về nhà từ cửa hàng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang chờ bà là đứa con trai 8 tuổi, lo lắng kể lại những gì mà em nó đã làm ở nhà: “Lúc con đang chời ngoài sân còn bố đang gọi điện thoại thì John lấy bút chì màu viết lên tường, lên chính tờ giấy dán tường mới mà mẹ dán trong phòng làm việc ấy! Con đã nói với nó là mẹ sẽ bực mình mà!”


Người mẹ than thở rồi nhướn... lông mày: “Bây giờ nó đâu?”. Thế rồi bà bỏ hết hàng ở đó, sải bước vào phòng của đứa con trai nhỏ, nơi nó đang trốn. Bà gọi cả tên họ của đứa bé mà ở các nước phương Tây, khi gọi cả tên lẫn họ là thường thể hiện sự tức giận. Khi bà bước vào phòng, đứa bé run lên vì sợ, nó biết sắp có chuyện gì ghê gớm lắm! Trong 10 phút, người mẹ mắng con mình, là bà đã phải tiết kiệm thế nào và tờ giấy dán tường đắt ra làm sao.

Sau khi rên rỉ về những việc phải làm để sửa lại tờ giấy, người mẹ kết tội đứa con là thiếu quan tâm đến người khác. Càng mắng mỏ con, bà thấy càng bực mình, cuối cùng bà ra khỏi phòng con, cảm thấy cáu đến phát điên.

Người mẹ chạy vào phòng làm việc để xác minh nỗi lo lắng của mình. Nhưng khi nhìn bức tường, đôi mắt bà tràn ngập nước mắt. Những gì bà đọc được như một mũi tên xuyên qua tâm hồn người mẹ. Dòng chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bằng một trái tim!

Và giờ đây bao thời qua qua đi, tờ giấy dán tường vẫn ở đó, y như lúc người mẹ nhìn thấy, với một cái khung ảnh rỗng treo để bao bọc lấy nó. Đó là một sự nhắc nhở đối với người mẹ, và với tất cả mọi người:

Hãy bỏ một chút thời gian để đọc những dòng chữ viết trên tường!


lördag 21 december 2013

♥♥ Cha là Tất Cả ♥♥


Cô y tá nọ hướng dẫn một chàng thanh niên với vẻ mặt hốt hoảng âu sầu tới bên giường bệnh của ông già.

Cô nói : ”Ông ơi! Con trai ông đã tới đây này!”

Cô phải nhắc lại nhiều bận thì ông già bệnh nhân mới mở mắt ra nhìn. Ông bị ảnh hưởng t...huốc mê và cơn đau nên chỉ nhìn thấy lờ mờ người thanh niên đứng bên bình dưỡng khí ở đầu giường. Ông giơ tay quờ quạng nắm lấy bàn tay người thanh niên, siết chặt, không rời tay ra như cần một sự an ủi.

Cô y tá lăng xăng mang một chiếc ghế lại gần giường bệnh cho người thanh niên ngồi. Rồi suốt đêm đó, người thanh niên ngồi giữ bàn tay ông già và nói những lời an ủi đầy hứa hẹn. Người bệnh già thì chẳng nói được câu gì, chỉ biết nắm chặt lấy bàn tay người thanh niên.

Sáng ngày ra, người bệnh thở hắt ra và chết. Người thanh niên bùi ngùi đặt cái bàn tay bất động nọ xuống bên giường và đi báo tin cho cô y tá.

Trong khi cô ý tá làm thủ tục giấy tờ, người thanh niên tần ngần đứng bên cạnh. Khi cô làm xong thủ tục, cô ngỏ lời chia buồn với chàng thanh niên thì chàng này hỏi cô rằng: ”Ông ấy là ai vậy? tên là gì?”

Cô y tá ngạc nhiên: ”Tôi tưởng ông ta là cha anh?” Chàng thanh niên trả lời: ”Không, ông ta không phải là cha tôi, tôi chưa hề gặp ông ta bao giờ, tôi vào thăm người bạn có lẽ cùng họ, nên cô dẫn tôi nhầm tới đây.”

Cô y tá kêu lên: “Ổ, thế sao anh không cho tôi biết khi tôi dẫn anh tới đây!”

Chàng thanh niên nọ chậm rãi: “Khi tôi được biết ông ta bệnh nặng khó qua khỏi mà ông ta lại đang mong mỏi sự có mặt người con trai chưa tới được. Ông ta đã yếu quá, cũng không nhận ra được ai cả, tôi cảm thấy ông ta rất cần tôi nên tôi ở lại cũng có sao đâu!”

fredag 20 december 2013

♥♥ Mẹ là Thiên Thần ♥♥


Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:

- Họ nói ngày mai Người sẽ đưa con xuống trần gian, nhưng làm sao con sống nổi ở đó khi mà con quá nhỏ bé và yếu ớt thế này?

Thượng Đế đáp:
...
- Trong số những thiên thần, ta đã chọn cho con một người. Thiên thần của con sẽ đợi con và săn sóc con chu đáo.

Đứa bé lại nài nì:

- Nhưng này con không phải làm việc gì ngoài ca hát và vui cười hạnh phúc chứ?

Thượng Đế đáp:

- Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và cũng sẽ tươi cười với con mỗi ngày. Con sẽ cảm nhận được tình thương của người dành cho con và con sẽ thấy rất hạnh phúc.

Đứa bé lại hỏi:

- Và làm sao con có thể hiểu được khi họ nói chuyện với con bằng một ngôn ngữ mà con chưa hề biết đến?

Thượng Đế trả lời:

- Thiên thần của con sẽ nói với con bằng những ngôn từ nhẹ nhàng và đẹp đẽ nhất mà con chưa từng nghe. Cùng với sự nhẫn nại và cẩn trọng, thiên thần của con sẽ dạy con biết nói.

- Con nghe nói chốn trần gian lắm kẻ xấu xa. Ai sẽ bảo vệ con?

- Thiên thần của con sẽ hộ trì con ngay cả khi điều đó đe dọa đến tính mạng của người.

- Nhưng con sẽ rất buồn vì không còn được nhìn thấy Ngài nữa.

- Thiên thần của con sẽ luôn nói với con về Ta và dạy con cách quay về với Ta dù rằng Ta luôn cận kề con.

Vào giây phút đó, ở nơi thiên đường ngâp tràn an lạc nhưng người ta vẫn có thể nghe thấy những tiếng gọi vang vọng từ cõi thế, và đứa bé vội vàng hỏi Thượng Đế:

- Thưa Ngài, nếu con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần hộ mạng của con.

- Tên của người không quan trọng, con chỉ đơn giản gọi người là "Mẹ"
Foto: Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:

- Họ nói ngày mai Người sẽ đưa con xuống trần gian, nhưng làm sao con sống nổi ở đó khi mà con quá nhỏ bé và yếu ớt thế này?

Thượng Đế đáp:

- Trong số những thiên thần, ta đã chọn cho con một người. Thiên thần của con sẽ đợi con và săn sóc con chu đáo.

Đứa bé lại nài nì:

- Nhưng này con không phải làm việc gì ngoài ca hát và vui cười hạnh phúc chứ?

Thượng Đế đáp:

- Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và cũng sẽ tươi cười với con mỗi ngày. Con sẽ cảm nhận được tình thương của người dành cho con và con sẽ thấy rất hạnh phúc.

Đứa bé lại hỏi:

- Và làm sao con có thể hiểu được khi họ nói chuyện với con bằng một ngôn ngữ mà con chưa hề biết đến?

Thượng Đế trả lời:

- Thiên thần của con sẽ nói với con bằng những ngôn từ nhẹ nhàng và đẹp đẽ nhất mà con chưa từng nghe. Cùng với sự nhẫn nại và cẩn trọng, thiên thần của con sẽ dạy con biết nói.

- Con nghe nói chốn trần gian lắm kẻ xấu xa. Ai sẽ bảo vệ con?

- Thiên thần của con sẽ hộ trì con ngay cả khi điều đó đe dọa đến tính mạng của người.

- Nhưng con sẽ rất buồn vì không còn được nhìn thấy Ngài nữa.

- Thiên thần của con sẽ luôn nói với con về Ta và dạy con cách quay về với Ta dù rằng Ta luôn cận kề con.

Vào giây phút đó, ở nơi thiên đường ngâp tràn an lạc nhưng người ta vẫn có thể nghe thấy những tiếng gọi vang vọng từ cõi thế, và đứa bé vội vàng hỏi Thượng Đế:

- Thưa Ngài, nếu con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần hộ mạng của con.

- Tên của người không quan trọng, con chỉ đơn giản gọi người là "Mẹ"

lördag 14 december 2013

Merry Xmas 2013 - Video by Uyên Love




Mỗi mùa gíang sinh nơi xứ người...cũng là những khắc ghi thời gian xa quê hương đất tổ....Để cùng nhau chia vui trong mùa giáng sinh , UL tập làm video này để kỉ niệm và cùng hoà nhịp vào không khí gíang sinh và đón mừng năm mới sắp đến ở nơi mình đang cư ngụ ... để gởi lại đây là quê hương thứ 2 của ṃình ;)

söndag 1 december 2013

Lê Thị Công Nhân: Ối giời ôi, công an đánh người yêu nước



Luật sư bất đồng chính kiến Lê thị Công Nhân, người từng phải ở tù 3 năm về các hoạt động công khai đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam, hôm qua bị một nhóm tự xưng là cựu chiến binh đánh khi cô lên tiếng bênh vực cho một gia đình lúc đi chợ ngang qua thấy gia đình đó bị nhóm gọi là cựu chiến binh hành hung và đập phá.
Gia Minh hỏi chuyện luật sư Lê thị Công Nhân về những suy nghĩ của cô trước sự việc đó. Trước hết cô cho biết:
Ngay sau khi bị đánh đập bởi những người tự xưng là cựu chiến binh trước sự chứng kiến của công an có mặt tại đó; luật sư Lê thị Công Nhân đã có đơn trình báo và tố giác tội phạm gửi trực tiếp đến Công an Phường Phương Mai, Quận Đống Đa, Hà Nội; cũng như gửi qua bưu điện đến cho công an Quận Đống Đa và Công an Thành phố Hà Nội.
Đơn này cũng được công khai trên mạng Internet.
Chính quyền có thực sự bảo vệ người dân?
Ls Lê thị Công Nhân: Bản thân tôi chỉ là một cá nhân khi nhìn thấy sự bất bình không thể chịu được nên tôi phải tham gia. Nhiều sự việc ở Việt Nam bây giờ tràn lan mà phương tiện truyền thông nhà nước đưa tin thường xuyên. Nhưng điều đáng buồn là sự việc nghiêm trọng như vậy nhưng thái độ hành xử của chính quyền dửng dưng. Theo suy nghĩ của cá nhân tôi, cơ quan công an làm cho người dân thất vọng khi mà họ mặc kệ trước sự việc côn đồ hành hung người dân xảy ra ngay trước mắt tôi. Họ mặc kệ hoàn toàn, không có hành động nào để ngăn cản sự việc đó.
Lớn hơn đối với những vụ việc lừa đảo như thế họ giải quyết rất chậm chạp và ít ỏi. Tôi khẳng định điều này giống như báo chí trong nước cho biết là làn sóng tội phạm, lừa đảo đang tràn ngập đất nước Việt Nam. Đó là một sự việc hết sức khủng khiếp. Những vụ vay tiền, giật nợ lên đến hằng trăm tỷ đồng do cá nhân thực hiện chứ không còn như trước đây là hệ thống mafia hay đường dây lớn như sự việc Năm Cam. Ý tôi muốn nói những sự việc nghiêm trọng như thế xảy ra nhiều và tên của những tội phạm mà người ta nghe nói không phải là băng nhóm gì ghê gớm, nhỏ lẻ vẫn có thể gây ra những việc như vậy. Điều đó tràn lan khắp nơi từ Lạng Sơn đến Hà Nam vào trong miền nam, miền trung.
Điều đáng buồn là sự việc nghiêm trọng như vậy nhưng thái độ hành xử của chính quyền dửng dưng. Theo suy nghĩ của cá nhân tôi, cơ quan công an làm cho người dân thất vọng khi mà họ mặc kệ trước sự việc côn đồ hành hung người dân xảy ra ngay trước mắt tôi. Họ mặc kệ hoàn toàn, không có hành động nào để ngăn cản sự việc đó
Ls Lê thị Công Nhân
Sau sự việc ngày hôm qua, tôi có tìm hiểu nói chuyện với người chủ nhà thì đó là một vụ lừa đảo. Nhưng tôi không hiểu mãi một tiếng sau khi người dân báo, công an mới đến. Công an phường đến nhưng không làm đúng chức năng của họ. Trái lại họ lại có sự bênh vực sai trái đối với nhóm côn đồ đó.
Qua sự việc đó bây giờ trong lòng tôi còn nỗi rất kinh hãi bạo lực côn đồ khi họ trâng tráo, ngang nhiên chà đạp pháp luật như thế. Cái thái độ vô cảm và phi lý không thể chấp nhận được của công an khiến họ buộc tôi phải nghĩ rằng những người công an đó - người có khả năng giải quyết- lại có những điều không minh bạch, khuất tất, mờ ám với những đối tượng côn đồ.
Còn nữa không lương tâm và trách nhiệm của người công an?
Gia Minh: Luật sư đã làm đơn trình báo và tố giác tội phạm ắt hẳn luật sư vẫn còn tin tưởng vào sự công minh của luật pháp giúp giải quyết vấn đề đó?
Ls Lê thị Công Nhân: Tôi nghĩ bất kỳ xã hội nào cũng phải có một nền tảng trật tự tối thiểu. Nếu để con người ta đi đến chỗ tự xử thì sẽ rất kinh khủng; nhất là khi dân tộc đó theo tôi đi đến chỗ suy đồi và côn đồ.
Dù sao khi chúng ta làm những đơn đưa ra công luận, đưa lên Internet như thế, đưa đến những nơi có thể thì chúng ta góp phần đánh động vào những con người còn có chút lương tâm, một chút đạo đức nghề nghiệp trong ngành công an Việt Nam
Ls Lê thị Công Nhân
Niềm tin của tôi gắn liền với đạo đức và lương tâm của tôi, gắn với hoàn cảnh của tôi không biết trông cậy vào nơi nào khác. Đó là những gì mình phải làm và cần phải làm. Khi tôi làm đơn này, vì cá nhân tôi chỉ là một phần trăm một phần nghìn thôi, còn sự việc lừa đảo đó khi tôi nhận thấy có những thủ đoạn rất tinh vi cộng với thái độ có phần bao che, không thể chấp nhận được từ phía công an. Đó là động cơ để tôi viết đơn đó.
Dù sao khi chúng ta làm những đơn đưa ra công luận, đưa lên Internet như thế, đưa đến những nơi có thể thì chúng ta góp phần đánh động vào những con người còn có chút lương tâm, một chút đạo đức nghề nghiệp trong ngành công an Việt Nam khiến họ phải tham gia vào vụ việc này không nhiều thì ít.
Gia Minh: Luật sư thấy ngoài việc làm đơn tố giác tội phạm như thế để đánh động, kêu gọi; người ta còn cần phải làm gì để cho xã hội không bị bất an như thế nữa?
Ls Lê thị Công Nhân: Thật ra tôi thấy buồn nhất khi chính quyền mà cụ thể là những người đại diện cho Nhà nước người ta không làm đúng nhiệm vụ theo yêu cầu tối thiểu nhất của lương tâm con người. Đó là lý to tôi thấy tại sao bây giờ người Việt Nam thích tự xử. Khi tự xử , như chúng ta biết người tốt hay bị bọn xấu lấn át. Ngay cả bản thân người tốt khi tự xử cũng hay mất tự chủ; cho nên xã hội ngày càng suy đồi và xuống cấp như thế.
Còn làm gì để thay đổi điều đó, tôi chỉ nói góp phần thôi; mỗi người phải biết vượt lên chính nổi sợ của mình, sự yếu hèn của mình để góp phần vào sự thay đổi để cho cuộc sống đảm bảo, cuộc sống của chính mình bình an trước và cho xã hội tiến bộ lên. Tôi nghĩ điều này khó vô cùng khi nói chuyện với người dân Việt Nam. Hôm qua khi tôi can ngăn họ, rồi bị đánh, tôi ra về khi trời mưa tầm tã mà đi trong mưa ngoài chợ như vậy không nhận được bất kỳ lời động viên nào. Thậm chí họ còn dè bỉu tôi ‘sao ngu thế, dại thế, không phải việc của mình tham gia vào làm gì?’. Người dân còn nói ‘công an bị mua hết rồi’.
May là sáng nay tôi cũng ra chợ mùa quà sáng cho mẹ tôi cũng nhận được hai ba lời động viên, nhưng nói rất khẻ, rất riêng tư như điều bí mật.
Đó là những niềm vui nhỏ bé; nhưng điều cảm thấy bất an rất lớn lao. Tôi nghĩ cảm xúc của tôi không có gì đặc biệt mà cảm xúc của rất nhiều người dân Việt Nam cũng như vậy.
Gia Minh: Cám ơn luật sư Lê thị Công Nhân về những chia xẻ trong vụ việc hôm qua ( 10/8/13).