Visar inlägg med etikett Góc suy tư. Visa alla inlägg
Visar inlägg med etikett Góc suy tư. Visa alla inlägg

tisdag 26 januari 2016

Chữ Hiếu và Nghĩa Tình qua câu chuyện thật cảm động...

Sau 21 năm kết hôn, một hôm vợ bảo tôi đưa một người đi ăn tối và xem phim. 'Em yêu anh, nhưng người phụ nữ này còn yêu anh hơn thế, em biết bà rất muốn được dành thời gian với anh'.
Đó chính là mẹ tôi, một góa phụ đã 19 năm nay. Cuộc sống gia đình với ba đứa con khiến tôi thi thoảng mới có thể thăm mẹ.
Tối hôm đó tôi gọi điện mời mẹ đi ăn tối. Mẹ tôi tỏ ra lo lắng: có chuyện gì sao con trai? Mẹ luôn có chút bất an với những lời mời bất ngờ như thế.

...

Chiều thứ Sáu. Tôi lái xe đến đón mẹ, trong lòng có chút hồi hộp. Khi trông thấy mẹ trên thềm nhà, tôi biết bà cũng cảm thấy như vậy. Mẹ tôi uốn tóc và mặc chiếc váy trong lễ kỷ niệm cưới cuối cùng. Khuôn mặt mẹ tỏa sáng như thiên thần khi bà cười: 'mẹ bảo với các bạn mẹ rằng hôm nay con tôi đến đón tôi đi chơi đấy! Họ thật sự háo hức muốn nghe về nó'.
Khi bước vào nhà hàng, mẹ khoác tay tôi như một Đệ nhất phu nhân thứ thiệt. mắt mẹ chỉ còn đọc được những dòng chữ lớn in trong Menu. Lúc đang dùng dở món chính, tôi ngước lên và thấy mẹ đang mỉm cười. 'Khi con bé mẹ là người đọc thực đơn để chọn món đấy'. 'vâng, bây giờ đến lượt con giúp mẹ làm điều đó!'.
Tôi và mẹ nói chuyện say sưa đến nỗi lỡ mất cả bộ phim. Khi chia tay mẹ, bà nói: 'Lần sau mẹ con mình lại đi chơi nhé. Nhưng là để mẹ mời đấy'. Tôi vâng.
Vài ngày sau, mẹ tôi mất vì một cơn đau tim đột ngột. Chẳng bao lâu sau, tôi nhận được một phong bì có bản photo của một tấm hoa đơn nhà hàng nơi tôi vừa đưa mẹ đến. Mẹ viết: 'Mẹ trả trước bữa tối này. Mẹ không chắc mình có thể đến kịp... Dù sao thì mẹ cũng đã sắp xếp một bữa tối cho hai người: một cho con và một cho vợ con. Các con không biết rằng đêm đó có ý nghĩa nhường nào với mẹ đâu.'
'Mẹ yêu con, con trai'
Lúc đó tôi đã hiểu ra: không gì trên đời này quan trọng bằng tình cảm gia đình. Biết đâu một lúc nào đó, 'để lần khác' sẽ trở nên 'quá trễ rồi', bạn ạ.

måndag 16 juli 2012

@@@ Nỗi đau @@@Từ Ngày Bác Vô Đây


Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ
tại thị xã Cần Thơ

Lúc mà các bác chưa có vô đây
Cháu chưa có mặt trên đất nước này
Má cháu còn đi đến trường mỗi sáng
Đúng tuổi trăng tròn, đôi má hây hây.

Kể từ sau ngày các bác vô đây
Ông Ngoại bỗng nhiên bị bắt, tù đày
Bà Ngoại nhớ chồng rưng rưng mỗi tối
Má cháu ưu sầu đánh mất thơ ngây.

Hai năm sau ngày các bác vô đây
Một sáng mùa Đông sương trắng giăng đầy
Các bác đến nhà, lưng đeo súng đạn
Bắt Má đi làm thủy lợi miền Tây.

Một tháng đi làm thủy lợi miền Tây
Má về ốm o, thân xác hao gầy
Má ôm Ngoại khóc, thì thầm kể lể:
Cán bộ hiếp con, có lúc cả bầy!

Rồi cháu ra đời không Ba, có Má
Ngoại vừa nằm xuống nên Má trắng tay
Bán buôn tảo tần Má nuôi cháu lớn
Dù không biết rằng Ba cháu là ai!

Mười tám năm sau ngày bác vô đây
Tài sản, cửa nhà không cánh mà bay
Má cháu qua đời sau cơn bạo bệnh
Còn gì bán nữa? – Ngoài thân cháu đây?

Gần hai mươi năm sau ngày bác vô
Cháu mười sáu tuổi thân xác héo khô
Vậy mà phải bán, lấy tiền mua gạo
Tính ra sáng chiều – chỉ khoảng một tô!

Nguyễn Thành Bửu

Ever Since You Came
Before you guys arrived in here
I was not even born yet
Mom walked to school each morning
Rosy cheeks, a sweet sixteen

After you came, suddenly one day
Grandpa was persecuted and imprisoned
Every night Grandma shed mournful tears
Mom felt sullen -- her innocence was lost

Two years passed from the day you came
On a wintry morning which shrouded in mist
Armed with guns, you came knocking at our door
And whisked Mom away to a labor camp

After one month, Mom returned home
Nothing but skin and bones
Embracing Grandma, she wept:
They raped me, Ma, gang-raped and all!

And so I was born, a fatherless child
Grandma passed away, leaving Mom penniless
Mom scraped a living to support me
Dad was all the while anybody's guess!

Eighteen years after you came
We went totally broke
Mom died of a terminal illness
Now then, what's left but my own body to trade?

Almost twenty years after you came
At sixteen, my body withered -- hardly a dish
I toiled from dawn to dusk
In return just for a loaf of bread!

tisdag 17 april 2012

@...Có đôi khi...@

"Đôi khi, bạn cần phải chạy thật xa và bạn có thể thấy ai sẽ chạy theo bạn... Đôi khi, bạn cần phải nói nhỏ hơn để thấy được ai đang nghe mình... Đôi khi bạn cần có một quyết định sai lầm chỉ để thấy được ai sẽ ở đó để giúp bạn sữa chữa nó... Đôi khi bạn cần để người bạn yêu đi khỏi để thấy được họ có đủ yêu bạn để trở về bên bạn..."

Có đôi khi thấy sốt ruột vì cứ phải đi trên một con đường dài tưởng chừng như vô tận với một tốc độ chậm rì…
Có đôi khi thấy lo lắng vì dường như mọi người vẫn đang tiến lên, còn mình thì đứng yên một chỗ…
Có đôi khi thấy chạnh lòng vô cùng chỉ vì một câu nói vô tình của ai đó…
Có đôi khi thấy trong lòng tràn đầy những xúc cảm, chỉ muốn hét ra cho nhẹ lòng…
Nhưng có đôi khi, thấy bản thân mình thật hèn nhát, không dám nói hết những gì mình đang nghĩ suy…
Có đôi khi thấy mình quá thẳng thắn và nóng tính…
Và đôi khi thấy ngạc nhiên khi nhìn lại những gì mình đã làm được…
Thấy lạ và cả hơi buồn nữa, vì có quá nhiều người hiểu sai về mình…
Đôi khi thấy vui, vui vì mình đã thay đổi khá nhiều…Thấy lo lắng cho bạn bè, vì dường như sự quan tâm của mình giành cho họ vẫn chưa đủ…
Có đôi khi thấy nhớ đến nao lòng một nụ cười của ai đó…
Có đôi khi thấy lo lắng cho một người vô cùng mà chẳng thể hỏi han…
Cuộc sống luôn chứa đầy những gam màu khác nhau…
;;;;;;;;;

18 Điều Suy Niệm
 1/ Kho tàng vô tận của ta là nụ cười
2/ Thông minh nhất của ta là tự chủ
3/ Công bình nhất ta có là thời gian
4/ Bạn thân nhất của ta là sức khoẻ
5/ An ủi nhất của ta là bố thí
6/ Sức mạnh nhất của ta là khoan dung
7/ Thông thái nhất của ta là tình thương
8/ Hy vọng nhất của ta là tự thay đổi
9/ Thành công nhất của ta là sự lễ độ
10/ Kẻ thù nhất của ta là tham vọng
11/ Cô độc nhất của ta là mặc cảm
12/ Dại dột nhất của ta là tuyệt vọng
13/ Đau khổ nhất của ta là tự ty
14/ Sai lầm nhất của ta là dối trá
15/ Ăn năn nhất của ta là bất hiếu
16/ Tật nguyền nhất của ta là ghen tỵ
17/ Yếu đuối nhất của ta là thịnh nộ
18/ Thất bại nhất của ta là tự kiêu.
 

UL sưu tập