Visar inlägg med etikett Cảm Xúc Riêng. Visa alla inlägg
Visar inlägg med etikett Cảm Xúc Riêng. Visa alla inlägg

onsdag 22 maj 2013

❤ Lãng đãng tháng năm trong tôi ❤


Bao nhiêu tháng 5 đđến rồi lại cũng phải ra đi lần lượt như những tháng khác trong năm...Ngồi đếm thời gian trôi thì mình đđếm được gần 1 nữa so với số tuổi của chính mình hiện nay ... với bao vui buồn xáo trộn đã xảy ra trên xứ người...

Ôi chao , phải noí là thời gian trôi nhanh hay chậm chạp đây nhỉ...sao trong tôi bổng dưng thấy mình già nua nhanh hơn trước trên khuôn mặt và hình thể..,nhìn vào gương soi thì đã bắt đầu đếm được những nép nhăn hằn sâu trên trán...trên khóe mắt và quyện lẫn trên khuôn mặt thì tôi vẫn mang trên mình 1 hình khối đâù oć ngớ ngẩn, mà đôi khi cũng đượm chút trống vắng vô cùng... ;) và tự dưng thấy ghét ghê cái tấm gương soi trong phòng của tôi...như chính mình đang ghét ghê 1 người dưng làm mình không vui mỗi khi chợt vô tình gặp lại...( Ừh mà kì lạ chưa, tại sao đem lòng ghét người dưng không màng đến ta, hay là người ta không biết tôi đang muốn gì )

Vì cảm giác này đã gặm nhấm trong tôi lâu nay , và ri tôi chng còn thích thú như trước với thói quen đến nhng nơi xáo động, vui nhộn, đông người...bên quán cafe với 1 vài người bạn để nghe nhạc hoặc đến quán bar vào những buổi tối khi có thì giờ rảnh rổi muốn thả lỏng tinh thần và cơ thể bằng cách nhảy lên điệu nhảy ưa thićh...

...Để rồi giờ đây lang thang 1 mình buổi chiều tà và tìm đến những no đường vắng l để thả hồn lân lân nghe tiếng chim líu lo trên cây cổ thụ trong làn gió hát ca bên đôi tai như đang muốn nhắn nhủ thầm thì điều gì đó sắp đến với tôi

Và rồi những gì luẩn quẩn trong tôi cũng nhanh tan biến...để nhường chỗ trống vắng kia thành một chuyện thật lý thú...thật bất ngờ vào 1 buổi chiều như thường lệ để tôi rảo bước lang thang trên gốc phố lặng lẽ ấy,..miên man một chút mơ hồ vì cơn gió nhẹ chợt kéo đến để báo cho tôi biết sắp có cơn mưa phùn kéo đến trên bầu trời mới sáng lại tối mù kia liền trong chốc lát,...mưa tí tách rơi từng giọt để khiến tôi tin̉h giấc mà trở về với thực tại trong cơn mưa của tháng 5

Tôi vội chạy nhanh về phía có mái hiên trú mưa nơi cuối con đường... Àh, hình như tôi cũng 1 lúc phát hiện ra có bóng dáng 1 ngươđàn ông cũng đang chạy vội đến gần nơi đó,.. và tôi đưa mắt nhìn lên thật kỹ lưỡng và quan sát 1 lần nữa...thì ra đó là người dưng mà tôi đang thầm ghét...

Mỉm 1 nụ cười với anh , để tan biến đi sự ngượng ngịu trong tôi... và anh cũng khẽ nói : chào em, nhờ cơn mưa phùn mà đưa đẩy 2 đứa phải tìm đến nhau nơi này... ;) câu nói ngụ ý ấy của anh đã khiến cho tôi không còn biết ghét anh thêm nưã... mà ngược lại tôi lại càng nhìn thấy thêm moị thứ đẹp đẻ dễ thương ngọt ngào trong con người của anh...

Ri cơn mưa cũng qua thật nhanh như lúc kéo đến... trong vài phút nhẹ nhàng đó lại là cả một kỉ niệm tràn đầy những yêu thương, những khát khao , những mong muốn để dành riêng cho anh trong tháng 5 của năm ấy...

Nhưng bây giờ khi tr li nơi ấy để tìm lại chút lãng đãng của tháng 5 thì tôi biết mình không th gi mãi mt thi . Xin để li k nim cho tháng năm, cho người dưng, cho người tôi chỉ mơ mộng mà thôi... vì người ấy là người đã từng đưa tôi đi vào trong những giấc mơ dài với người của nhiều đêm thao thức nhớ nhung ;)


PS...UL viết lên đây với dòng chữ  đơn sơ để diễn tả lên tâm tư mỗi khi cảm thấy buồn , cô đơn thì muốn tự tạo cho riêng mình 1 gốc nhỏ của tâm hồn bằng cách mơ màng lãng đãng trong niềm vui với ai kia mà chính UL cũng còn chưa biết nhé ;) ... ̣chỉ mong các bạn đọc giả gần xa cùng chia sẽ khi ghé thăm my blogspot. Thanks !!!

onsdag 10 april 2013

@¤ ♥ ¤ @ Giọt Xuân @¤ ♥ ¤ @ Bút nghiêng của một thời đã qua


Giờ đây, Thuỵ Điển là nơi UL đang cư ngụ và đã trải qua nhiều năm tháng được tận hưởng và đón nhận mỗi mùa xuân sang...Khi tâm hồn ngập tràn cảm xúc như vừa được thức giấc , cũng là lúc thế giới xung quanh muôn hoa và cây cỏ chuẩn bị nở rộ sau nhiều tháng muà đông lạnh lẽo ;)

Riêng UL mùa xuân năm nay đang mang nhiều cảm xúc xáo trộn,..chuyện tình cảm thì người tôi y...lại lơ lững nơi xa xăm...người tôi mang ơn, lại luôn luôn cận kề bên tôi, và người tôi ko y... thì lại cứ lãng vãn trước mặt ;) ... bên cạnh tôi với 1 công việc làm ổn định, nhưng bây giờ phải làm việc it́ lại, vì thời gian qua  đã ảnh̉ hưởng nhiều stress ( ko tốt cho tinh thần , nên nghỉ ngơi tí theo lời bác sĩ đã nói)...

Bên gốc đời còn quá nhiều rối ren...hụt hẫng khi phát hiện tình bạn trên đời này sao mà thê lương tệ hại...Sống trọn vẹn bản tính thẳng thắng trực tiếp , không câu nệ , nhưng cuối cùng điều đó làm UL bị mất thăng bằng khi chợt phát hiện Bạn Bè lợi dụng mình để mua vui bên thế giới ca hát online...Để rồi bây giờ chính mình đang mất đi cái nghịch ngợm xí xọn như đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ hàng ngày...

Xuân đến xuân đi xuân lưu luyến
Nhớ mong lung thân xác như thoát ly
Nơi bến lạ,..Ta và Người...bẽn lẽn
Tắt lửa lòng, sưởi ấm trái tim hoang.

....Kết cuộc rồi chuyện gì xảy ra trong đời cũng đều là những bài học tốt, những điều đó kết tụ thành kinh nghiệm cho đời sống hàng ngày...UL không vì thế mà quên đi chính mình!!!...Bạn và tôi bây giờ như chưa hề quen biết nhau, và chẳng cần phải đắn đo nhiều trong việc đón mừng xuân đến và hãy chọn lựa trang phục diện vào mùa đẹp nhất trong năm. Bạn có thể thỏa sức khoe dáng, khoe những bộ trang phục thật đẹp và thả hồn tung tăng dưới ánh nắng vàng rực rỡ của mùa xuân...để tìm lại niềm vui cho chính mình...và hãy quên ̣đi moị sự không vui...




söndag 20 januari 2013

@@ Hạt Giống Tâm Hồn @@ But́ nghiêng UL


…Đây đó đôi khi ta bắt gặp những ý tưởng lạ, những khát khao hoài hão, những lời lẽ mong lung lơ đãng bâng quơ hoặc những "lời hay ý đẹp" ... những dòng tâm tư chia sẽ của đối phương , tuy đã có thể hình dung qua cách mô tả mường tượng, suy đoán, hoặc một thoáng nhìn qua hay là ngay cả chưa được biết hình dạng mặt mũi dáng vốc ra sao,..m..m.. 
Nhưng trên thế giới online thì thôi tốt hơn hết là không nên tìm hiểu khía cạnh bề ngoài nhiều quá, mà chỉ cần lưu lại trong ta bằng sự quan tâm hay qua cách nhìn nhận của chính cảm giác mà từ đó nắm vững một gốc độ của đối phương đang trò chuyện chia sẽ như đang gởi gấm cho mình điều gì đó thật khiến ta phải "bận lòng" đôi chút,  ta ngừng lại trong tâm hồn và lắng lòng mình xuống tựa như một ly nước trong để nhận ra cõi con người và cuộc sống này còn lắm điều suy gẫm!!!...

Các bạn nghĩ gì..và đón nhận ra sao???...Riêng UL luôn có một nhạy cảm rất thú vị khi đón nhận những điều đó...Nó cho UL thêm hơi thở, thêm hấp dẫn và buông thả một tí về cách nhìn nhận tâm hồn của đối phương...Không nên khắc khe với người khi mình còn chưa hiểu rõ  họ thế nào...

…Người bâng quơ lơ đãng hay cố ý...
…Biết được người mang những gì trong tim...
…Hay người về trong ngục tối u minh...
…Bao trầm lặng nơi cõi lòng vây kín
******UL******

fredag 4 januari 2013

§§§ Những Ngày Đầu Năm 2013 §§§

  Bước vào những ngày đầu năm thật dễ chiụ êm đềm, thời tiế́t đã ấm áp hơn một it́...không còn ở dưới độ âm nghiệt ngã và bên ngoài đã bắt đầu bớt đi những cơn gió thổi lạnh buốt người , mà tuyết cũng đã tạm ngưng rơi, như đang muốn nghỉ giải lao , để cho con người có được cảm giác nhẹ bớt đi sự khắc khoải của muà đông.

Riêng UL thấy mình cũng vui vẽ hơn , và đỡ bớt đi cái cảm giác cô đơn lạnh leõ của muà đông, như nhươǹg lại một gốc tâm hồn để chuẩn bị đón mùa xuân đến...còn nhớ được cảm gíac cách đây trước khi bước vào năm mới mình cứ xôn xao mang chút ảm đảm trong tâm hồn,...mà giờ đây đã có sự chuyển biến mới lạ lân la nghịch ngợm với nhiều sự tưởng tượng trong tâm tưởng , cuốn hút UL đi vào một thế giới nhỏ chỉ có riêng mình hiểu được mà thôi...

Nói tới đây thì chắc chắn sẽ có người phản đối cho UL thật ngớ ngẩn ngu ngơ chẳng thực chẳng hư...thế nhưng điều moị người nghĩ sao về mình đâu có gì quan trọng...chủ yếu chính mình có được ranh giới cho moị thứ đã sắp đặt...thì đâu có gì ảnh hưởng được miǹh nhỉ ;)
 



måndag 24 december 2012

*****~Cây Thông Gia Đinh̀ ~*****cùng lời thơ UL trong muà giáng sinh 2012



Đêm đông giá lạnh buốt người 
Anh còn gọi maĩ trời đông u buồn
Thế nhân thấy tuyết trời buông
Như ngàn tinh tú vây quanh giáng trần
Quanh đây lạnh lẽo vô ngần
Nhưng tình người ấm hòa tan nỗi niềm
Đêm ơi chớ vội trôi nhanh
Cho người trần thế mừng ngày giáng sinh
 Viết theo cảm xúc trong đêm giáng sinh ;) UL


fredag 14 december 2012

|||| Có Đôi Khi Thật Thoải Mái ||||

...Hôm nay được ngh̉i làm việc và  ở nhà một mình là ngày ̣mà UL cảm thấy thỏai mái nhất cho chính riêng mình, cũng như mọi lần trước đây...Thế nhưng hôm nay UL thức giấc muộn hơn 1h, với cảm giác thật sự đã được ngủ ngon giấc( sau nhiều ngày đã làm việc mệt mỏi ) và bây giờ thoải mái tâm hồn vô cùng...

Trở mình vươn vai người và thò tay bật chiếc đèn ngủ,.. tuy ngoài trời cũng đã sáng chưng...cùng một lúc để loay hoay bàn tay tìm kiếm điện thoại Iphone ( mà UL phải luôn có bên mình cũng vì thói quen hiện nay ) của thời model điện tử với các điều khiển nhiều thứ mà chính UL cũng chưa sử dụng được hết khả năng của chiếc máy nhỏ bé đó,.. mở nhạc và cùng một lúc lướt xem qua bản tin tức mới nhất ...chẳng có gì đặc biệt cả, mà chỉ là noí chung về thời tiết của cả nước, và những trang web quảng cáo đủ các mặt hàng cho muà Noel 2012 gần kề ... không muốn xem thêm nữa nên vội vàng nhổm người dậy và bắt đầu thấy thèm được một ly cafe cho thấm giọng buổi sáng ;) 

Vội vàng sau 10 phút … Một ngụm cà phê nóng chạy dài xuống cổ họng ,uhm ngon quá ah̀, tỉnh táo hẳn lên rồi vươn vai, nhún người và tự mĩm cười với chính mình vì điều đó thật thú vị và êm đềm khi chợt nghĩ đến rằng UL phải viết lên cảm gíác mới vừa đến ..hihihihi..Thế là mở máy computer , rồi ngồi ngây ngắn bên cạnh bàn viết để thả hồn lơ đãng với cái không khí đang lạnh buốt -17 độ ở bên ngoài ...
Ôi à chính UL cũng đang biết rằng trong lúc này còn có rất nhiều người đang bận rộn với chính công việc của họ ở sở làm việc, hoặc là đang vội vã mua sắm những moń qùa giáng sinh..m..m..thế nhưng riêng UL đã quyết định hôm nay không bước ra khoỉ ngưỡng cưả để tạo sự bận rộn , mà ngựơc lại là ngồi lại nơi căn phòng này tuy không rộng mà cũng đủ tạo cho UL sự dễ chịu khi ngồi ở  đây và nghe những bản nhạc trên các room ở Paltalk để được tự do , mà không vướng bận phải tìm nhạc trên web để nghe...và tiếp tục tận hưởng trọn vẹn cảm giác nghe nhạc quyện vào người mùi cafe còn đang thơm nồng lôi cuốn.

...Một giai điệu nhạc mà UL nghe được lúc này như chưa từng nghe qua trước đây cứ ngân nga khắp căn phòng nhỏ của UL đang ngồi , và rồi những lời hát: Vẫn thấy bên đời cũng có Em...Vẫn thấy Em cười vui đó ́đây...Dù Em bước dài không thành tiếng...Chiều nay bên trơì vẫn xao xuyến, còn Em bên trời mãi nhớ thương ...( qua giọng h́át thật có 1 không 2 của Khánh Ly , mà UL chẳng biết tựa bài hát là gì...mà viết vội thế này thì không biết có chính xác trọn vẹn của lời bài hát hay không...) uhm thật là nhẹ nhàng lân lân khúc ca mơ màng ấy !

Tuy nhiên cảm xúc đến và đi, nhưng có đôi khi cảm xúc động lại qúa thật và trong ta chơi vơi như dòng đời đang trôi chảy mãi , để rồi những gì mình đang tận hưởng được hôm nay thì chưa chắc chắn sẽ lập lại hay được có lại như chính lúc mình đang có đựơc , vì UL còn nhớ rất rõ ràng đã có rất nhiều cảm xúc đi qua trong tâm hồn của UL mà không giống hệt như đang trong lúc naỳ ... Mỗi cảm xúc đều có một sự riêng biệt của nó,..Trong lòng chỉ muốn hét thật to lên rằng :

Cảm ơn Mẹ đã cho Con hơi thở
Cảm ơn Cha đã miệt mài khổ̉ tâm
Cảm ơn Người đã cùng ta chia sớt
Cảm ơn Đời không vội vàng bước đi 
 

torsdag 6 december 2012

****** Chút Xao Xuyến Mùa Đông ******


 

Sweden đã đi vào mùa đông ... năm nay rồi cũng như những năm đã đi qua ... Lạnh buốt trong từng bắp thịt của cơ thể , và lạnh luôn cả tâm hồn như vẫn mãi cô đơn của chính mình ... Cái lạnh tê tê đầu óc mỗi khi cơn gió đông lùa vào người rồi truyền dần lên tới bộ não nhỏ bé...không làm sao ngăn được cái lạnh cứ uà ập đến...chỉ có mỗi cách duy nhất là mặc kệ cho cái lạnh xâm nhập vào mình...rồi từ đó tự mình tìm hơi âṕ của chính trái tim để an ui hâm nóng cho âḿ áp cơ thể và đầu óc . Đây là cách tự trị của UL qua những cơn lạnh của muà đông của Thuỷ Điển.

Và cứ thế mỗi tối mùa đông lại càng thêm lười biếng, lại càng mệt moỉ hơn trước , không nhanh nhẹn không xôi động mà là trở nên nặng nề hơn tí , hơn những mùa khác trong năm ... để rồi từ biệt thói quen xem ti vi hoặc đọc sách , hoặc nghịch ngợm với các con ... thì ngược lại chạy vô online hay lướt web, hoặc ca hát trên paltalk làm cho UL trở về với những thú vui đã bỏ quên ở một góc trong ký ức, một góc hoài niệm xưa, là dạo phố biển trên chiếc xe đap̣ tà tà mà thả hồn thơ mộng của một thời bé dại…
Về nhé anh bên lửa tình ấm áp
Mang tuổi thơ đưa ta về mộng mơ
 
Sinh ra và lớn lên ở thành phố biển nên UL luôn có thể cảm nhận được hình ảnh một bờ biển kéo dài trước mắt mình và tận xa với tầm mắt nhìn là những hòn đảo nhỏ mà những buổi chiều đông về thì biển gợn sóng có khi thật dữ dội , buồn bã , cuộn sống nhấp nhô trên cao như muốn cuốn trôi đ́i tất cả mọi thứ  thật làm cho UL đôi lúc cũng thấy sợ hãi khi nhìn những con sóng đang gào thét trong gió biển muà đông...nhưng đôi khi cũng thật hiền hoà êm ̣đềm cuộn vào cát trắng như muốn thở than , trò chuyện với hạ̣t cát rằng biển tuy rộng mênh mông to lớn nhưng cũng có nỗi niềm cô đơn mỗi khi mùa ̣đông đến, vì có ai muốn nhảy xuống nước biển vào mùa đông để ngụp lặn như mùa hè đâu nè...có ai muốn nhún đôi chân mình xuống nước vào muà đông như vào mùa thu đâu nè...có ai muốn thả bông tình trôi trên biển vào mùa đông như là mùa xuân đâu nè...

...Để rồi giờ đây đã bao nhiêu năm xa quê nhà ,để khiến lòng lại chợt nhớ những hình ảnh sâu đậm trong kí ức mỗi khi muà đông về nơi xứ người thật xao xuyến và cũng thật tự do như đang hít thở trong không khí trong sạch...Rồi UL lại mong ước mùa đông sẽ ấm áp ngọt ngào hơn nếu Anh vẫn mãi mãi làm Bạn tri kỉ của Em để cho Em thêm sức , thêm nhiệt huyết mà bước đi cho hết tṛọn con đường còn đang phía trước chờ...Em


 Em đa tình vì ai nào ai thấu
Ai đem tình trao gởi đi về đâu
Anh buông lơi nhận lấy giây phút đầu
Rồi quên lãng tình kia không lối thoát
 
UL xin gởi lại đây về Một Thời Để Nhớ...
 


 

lördag 24 november 2012

♥ ♥ ♥ ♥ ♥ Tâm Niệm ♥ ♥ ♥ ♥ ♥


Nhiều lần thắc mắc rồi tự hỏi có phải chăng trong những cuộc hôn nhân giữa hai người Nam và Nữ ch̉i tồn tại bền vững khi kết tụ bằng một tình yêu tình cảm thật sự sâu sắc ...vì đó mới là một sợi dây rang̀ buộc được hai người  với nhau không thể co giãn ngăn cách...nhưng nếu đơn thuần mà nói thì trong hôn nhân vì chữ nghĩa chữ ân , vì cảm thấy mình có chút nợ nần nên phải trả nợ cho xong thì cả một vấn đề nói hoài không bao giờ hết chuyện. 
 Đây chính là một phần kinh nghiệm riêng của chính UL , tự biết rằng Nợ Nần Vay Trả ở đời là vô biên giới...Người Nợ Người...Tình Nợ Tình...Đời Nợ Đơì...cứ thế quấn quit́ lấy nhau không thể nào có sự kết thúc...Như một bánh xe quay vòng vòng rồi cuối cùng cũng sẽ tan biến trong hư vô...Vì khi sinh ra làm người là đã liền khóc, để chứng minh rằng mình phải mang tṛọn kiếp Người Nợ Vay Phải Trả...Mà trả cho ai và phaỉ trả cho đến baơ giờ thì t̀ùy thuộc vào mỗi Hạnh Ngộ của chính mình...Tự an ui với bản thân răng`moii. chuyên đã an bai`. 

Nói ra điều này cảm thấy mình cần phải tu tâm tích đức...nhưng thật sự qúa xấu hổ với chính lương tâm còn quá nhiều ham muốn lạc lối rồi cứ như vẩn vơ nơi chốn mê muội thì còn gì để lại mai sau ...
...Chữ Tu và thực hiện trọn vẹn được ý nghĩa thì xa vời vợi...là cả một khoảng cách rất xa bên thế giới hư không mà chính UL tự biết mình không đủ toàn vẹn khả năng để thực hiện trong kiếp này.

Biết Đâu Là Bể Nghìn Trùng,
Ta Mang Trọn Kiếp Nợ Nần Duyên Mang,
Tránh Sao Cho Khỏi Lầm Than,
Nên Tâm Ray Rức Hoang Mang Giữa Đời. 

UL Xin phép mạo mụi một lần nưã được chia sẽ vài dòng suy nghĩ loanh quanh cho số phận của chính mình hay là chính ai kia cũng đang bâng khuâng ... mà trong dòng máu cảm xúc của UL vẫn còn đang nóng bổng , để rồi mong ước một ngày nào đó nhìn lại chính mình đã có được những gì hay nhìn lại mình đời đã xanh rêu như trong bản nhạc Tình Xa...của nhạc sĩ Tṛinh Công Sơn đã dẫn dắt trong dòng nhạc của Ông .

fredag 9 november 2012

@}...Miên Man Xuć Cảm Cuối Thu...@} UL

... Mùa thu năm nay , đã trải qua những cơn mưa thật hối hả triền miên..mưa rơi hầu như mỗi ngày, không muốn ngừng, và như muốn nhắc nhỡ rằng mưa đang muốn khóc cho hết những giọt nươć mắt của con người Trần Thế...

Mưa cứ rơi mỗi ngày từng chập rồi lại nghỉ giải lao, và lại tiếp tục mưa...Ôi sao mà mưa hoài vây nè, làm cho con người ta lại phải thốt lên lời than phiền rằng mưa như muốn trút xuống hồn ta một không gian xa vắng , miên man buồn , miên man nghĩ ngợi , rồi miên man lo lắng , sợ sệt ,.. Cảm xúc đôi khi có vui...có niềm hạnh phúc...nhưng không thể naò giấu nổi cái mông lung lo lắng của tâm hồn...

Chẳng hiểu vì sao , hoặc là điều gì làm cho ta lo lắng,..nhưng có một điều đã len lén chợt đến trong ta thật bất ngờ, mà cũng thật tự nhiên , đã xoáy động trong tâm hồn ta để rồi kết tụ lại thành một niềm vui nho nhỏ và khiến cho ta như muốn đón nhận, mà cũng muốn xa rời...Muốn bão mình nên tìm cách từ chối , nhưng trái tim lại không thể cho phép ta làm điều đó...

Nghịch cảnh có thể xảy ra , hoặc có thể giúp ta có thêm niềm tin, an toàn thoải mái và vui vẻ hồn nhiên hơn nưã...Phải chăng đây là nhạy cảm chợt đến và cũng sẽ chợt đi rất nhanh...Hiện tại ta không thể nắm bắt được điều chắc chắn đó.

Đếm thời gian trôi thì cảm thấy tuổi đời cũng muộn màng rồi , đang bước trên độ tuổi tứ tuần th̀i cũng đã qúa hiểu rõ không còn nhiều mơ mộng nữa...nên mạnh dạn bước đi cho dù có lắm điều không cho ta như ý muốn...thế nhưng đôi chân lại cứ chùng bước , ngập ngừng...Lối rẽ nào sẽ là đoạn còn lại của cuộc đời ta...

Ai là người cho ta trọn vẹn niềm tin...Ai sẽ là người mở rộng vòng tay để ôm ấp ta trong hơi thở dịu dàng...Ai sẽ là người cho ta đôi vai để ta dựa vào khi mệt mỏi...Ai sẽ là người chịu kh́ó lắng tai nghe khi ta muốn thở than...Ai sẽ là người không vội vàng tránh xa ta khi ta Giận Giữ...Ai sẽ là người luôn mĩm cười hồn nhiên khi mỗi sáng ta vừa thức giấc để nói khẽ bên tai ta rằng: Ta vẫn là người đáng yêu...Và ai sẽ là người chấp nhận tất cả những điều sai trái của ta và đón nhận ta , để rồi khuyên ta nên bỏ qua chuyện cũ và vui vẻ với hiện tại...Ai sẽ là người cùng ta chia sẽ những gì còn lại, để rồi cả hai tìm được chỗ dựa cho nhau...trong tương lai...Tât cả những điều đó có quá hão huyền hay chăng ?

Có lẽ ta đã mang trong người qúa nhiều nhạy cảm , nhiều xúc động...dễ khóc khi có điều gì chạm đến, mà cũng dễ cười như muốn che dấu đi những nỗi niềm riêng...( chợt xao xuyến trong âm vang bên tai ta với bài hát Có Những Niềm Riêng...Làm Sao Nói Hết,..của nhạc sĩ Lê Tín Hương thật đi sâu vào lòng người từng lời từng chữ...)

**********Nỗi đâu như đã vương mang
Anh ơi Em đã một lần chung thân
Cớ sao Anh vội chia ly
Để Em còn mãi xuôi về bến xưa
Tình ơi sao mãi hững hờ
Để giờ tiếc nuối cơn ̣đau muộn màng**********
UL Viết theo cảm xúc riêng khi chợt vô tình gặp gỡ lại một người ta đã vô tình quên...một người ta đã quên biết , và một người ta đã âm thầm lặng lẽ...( trong một thời khắc rất gần nhau )
@ vô tình khi gặp lại đây...bỗng dưng rơi lệ để sầu vương mang @
^_^ Như Nỗi Niềm Riêng Trong Ta Muốn Chia Sẽ  ^_^
Sweden 09.11.2012

måndag 10 september 2012

@}Tìǹh Thương Mẫu Tử @} Lời thơ viết cho 2 con yêu của Mẹ

Double click vào hình thì sẽ xem được rõ ràng hơn ... Thanhks !!!
 ♥ ♥ ♥  ♥ ♥ ♥  ♥ ♥ ♥  ♥ ♥ ♥  ♥ ♥ ♥  ♥ ♥ ♥  ♥ ♥ ♥

lördag 21 juli 2012

̣̣̉̉̉̉̉̃̃́́̃̃̉̉̀̀ ́́́́... Chút tình mùa hạ cho anh ...̉̉̉̉

alt
... Gởi anh chút nắng hồng , chút mưa nhẹ ... Chut́ tình mùa hạ ...

... Em còn nhớ mãi một thời đi qua , một thoáng trong cuộc tình anh và em qua những cuộc hò hẹn với nhau trên net , online / offline . Anh thường nói với em trong những lần gặp gỡ : " Em ơi ! Hãy gởi cho anh chút nắng , chút mưa và chút tình của em để anh được sưởi ấm , vì anh ở nơi đây trong nỗi cô đơn , và luôn mang trong người cảm giác lạnh lẽo , không phải do thời tiết mà là do anh đã từ lâu thiếu vắng xa hơi ấm của một cuộc tình , một chút gì có thể len qua trái tim anh cho anh bớt thấy cô đơn ...!" Em thường nhìn anh qua màng hình nhỏ webcam rồi mỉm cười và bảo rằng: "Anh ah̀̀ , Em sẽ gởi cho anh chút hơi ấm từ hơi thở trong nhịp đập con tim của em, anh hãy đợi chờ mà nhận nhé!"...

Ôi chao ! Thời gian âý thật là vui biết bao ... những cảm xúc yêu thương dễ chiụ len lén trong trái tim , vì vơí anh cái gì cũng là một chút , và anh luôn tận hưởng một chút nắng cho ấm lòng , một chút mưa cho mát mẽ thoải mái , một chút tình của em gởi gấm qua một nhạc khúc êm ả , du dương, với lời bài hát mang ý nghĩa một chút gì cho nhau  thật tha thiết , rồi em ngân lên vì một chút yêu thương kia giống như một giọng ca mà anh yêu thích.

Thấm thoát thoi đưa người ơi ... nắng mưa mùa hạ như bóng vô hình với em ... để lôi cuốn em lắng nghe , đón nhận tất cả những gì chúng ta cho nhau đều là một chút , rồi em thấy mình hình như cũng yêu thićh mọi điều chút chút đó của anh . Nó nhẹ nhàng thanh thản và không ràng buộc , giống như ánh mắt của anh mỗi khi nhìn em , để chạm vào lòng em bằng cảm giác bình yên và tin cậy ...

... Và rồi cái lạnh cô đơn trong anh cũng dần dần qua đi , vì anh cũng không ở hoài một nơi để chờ đợi em, nên anh đã đi tìm cơn gió lạ , và chính nó ̣đã mang theo cái lạnh ấy về bên em . Cái lạnh cô đơn ! Chính vì vậy mà hơi ấm của em trao cho anh cũng dần dần băng giá , lơ đãng . .

 Nhớ lại chút tình mùa hạ năm âý đã khắc ghi trong tâm hồn và cuộc sống của em , để cấu tạo thêm cho em sự phong phú, nhạy cảm , đến nỗi anh bị những lời mê hoặc ngọt ngào và những mong đợi của em cuốn trôi đi,... và rồi cuối cùng anh đã nhắn nhũ rằng : " Anh yêu thích em vì em rất thông minh, xúc cảm ... và cũng chính sự nhạy bén ấy đã khiến em đủ khả năng nḥận định ra sự hờ hững của anh " ! ...

Bây giờ là tháng mấy rồi anh nhĩ ?.. mà  sao em vẫn còn mỗi khi đi dưới cái nắng nhẹ nhàng , dịu dàng nơi đây , cũng khiến em không khoỉ chạnh lòng xót xa ... để gợi nhớ lại trong em vẫn còn một chút gì muốn trao anh .

Anh ah̀ , Em muốn gởi thêm cho anh chut́ tình mỗi khi mùa hạ đến , để anh luôn nhớ về em , cho dù anh có bị cơn gió lạ cuốn anh đi thật xa. Em muốn mượn chút nắng hồng sưởi ấm anh mỗi khi anh chợt thấy cô đơn thiếu vắng , để luôn thầm trao tặng ước mơ nho nhỏ của em gởi anh .

Bút kí Uyên Love 31 July 2012