lördag 26 november 2016

Bên Lề Cuộc Đời


Lẽ sống thường tình của con người chúng ta là vay quanh những Tâm Tư, Tình Cảm, Tấn Tài, Vật Chất và Tận Hưởng. Moị thứ này đã thật sự có những cội nguồn khác nhau để tạo thành đời sống của chính mỗi sinh tồn. Thế nhưng khi đem ra để mà san sẻ hay phân tićh từng ỹ́ nghĩa của nó thì phải noí rất Đa Đoan vô cùng. Đối với tôi là cả một mớ bồng bông trong thế giới ngổn ngang những cái tranh đua cướp giựt và gạt gẫm lẫn nhau thì làm sao tìm được rõ ràng Tâm Tư của mình đã ra sao, làm sao chọn được tình cảm hay một tình bạn Chân Thành của đối phương, và càng bôn ba bao nhiêu thi lại càng thấy Tấn Tài càng hụt hẫn càng xa dần với sự thành công, để rồi Vật Chất xunh quanh cũng chỉ là vạn vật đang chộn lẫn giữa Hư Không Phù Du, có đó thì cũng dễ mất đó mà thôi, thì mình cũng nên cố gắng xem vật chất là nhẹ, nhưng noí đến chữ Nhẹ mà thả lòng thì lại không dễ dàng chút nào cả. Bởi vậy khi noí đến Tận Hưởng thì lại đắn đo suy xét điều gì mới thật sự cho mình cảm thấy được thật sự đang Tận Hưởng đây nè.

Bởi vậy mà tôi cũng đang noí đến chính tôi đây, không còn niềm tin cho một tình cảm nào cả, vì cảm giác sợ hãi luôn ám ảnh tôi và bám lấy tôi vì một khuôn mặt,với những lời noí, những cữ chỉ đã để lại cho tôi cả một sự đùa nghịch tôi như một con rối , đã khiến tôi bị mờ ám đen đủi xui xẻo khi gặp đúng vào thời điểm mà mình cứ như đang được nhận lấy vui thú của Tâm Tư Tình Cảm, để rồi không lườn trước khả năng bật lại đổ xô tôi ngã như thế nào trong lúc bấy giờ. Ôi thôi tại sao số phận của tôi cứ mãi gặp phải những con người để lại cho tôi những cảm giác mà hễ tôi chợt nhớ lại là rùng mình sợ̣ hãi vì toàn những sự dối trá, những biến đổi không phát hiện được đã bám tôi mãi như rong rêu bám vào đá loanh quanh mãi không bao giờ xóa bỏ được hết, vì có cố làm sạch thì cũng còn lại chút dấu vết hằn trên lớp võ đá kia đó mà.
Relaterad bild
 Đắng cay cùng với sự tự ái gậm nhấm cứ mỗi ngày càng tăng trong cái khối u minh đen tối của tôi cứ hiện rõ trước mặt mình, khiến tôi bây giờ không còn chút run cảm được nứ̃a rồi, vì tôi đã thật sự rất yếu đuối rất dễ vỡ tung như những mảnh sành, tuy tôi biết mình đang rất cần và rất thiếu thốn cũng như thèm khát một bờ vai để dựa vào, và để được nghe những lời an ủi khuyên bảo của người ấy với một vòng tay thật ấm áp ôm lấy tôi như luồng điện hâm nóng để tôi có thể tin tưởng mà thả lòng cho nhẹ, để được nhìn thấy rõ ánh mắt người ấy bao dung cho mình sự thông cảm, đồng minh để cho mình được đổ lệ vì thật sự được đón nhận hạnh phúc, và ngay cả đối phương đang cùng mình chia sẻ giọt hạnh phúc ấy cho dù có khổ đau trăm ngàn lần ở thế giới xung quanh kia có dầy đặt như thế nào thì cũng cho tôi đủ sức đập vỡ nó mà bước đi. Thế nhưng than ôi tôi chỉ đang mơ hồ tưởng tượng trong mơ, làm gì có được dễ dàng "Một Tình Cảm Chân Thật" trên coĩ đời này để gởi gấm hay còn xót lại cho tôi nhận lấy mà vui, khi chính tôi đã không còn gì để trao tặng. hoặc dâng hiến hay chia sẻ đây nè. Tôi không còn gì cả vì tôi sinh ra vốn đã không được đẹp để có duyên lôi cuốn, cũng không ̣đủ thông minh để xử trí cho gọn gàng, và càng gần đất xa trời thì lại càng thấy mình càng thêm ngu muội điên cuồng mãi thôi.

Tôi bây giờ phải noí chính xác là cái xác không hồn, và tôi đang biết mình không còn hoàn hảo để thật sự làm người con ngoan của Ba Má mình, không còn đủ sức làm người chị tốt dẫn dắt các em của mình, và càng không đủ sức làm tròn bổn phận người mẹ của các con của tôi cho thật yên ổn, bảo bộc để tránh khoỉ những kẻ tâm địa có thể dẫn dắt con cái tôi đi vào ngõ hep. Vì tôi thật sự đang rất yếu đuối vô cùng. Tôi chỉ thấy mình rất vô dụng không còn niềm tin cho sự sống này nữa rồi. Cái gì đã làm tôi thật sự ngã gục đến mức như thế này đây. Điều gì đã khiến tôi không muốn làm người nữa rồi đây. 

UL...Đêm về chợt nhớ , những ám ảnh quanh tôi...26112016

fredag 11 november 2016

Mảnh đời vụn vỡ...Linh hồn đi hoang

Có bao nhiêu mảnh đời trên coĩ trần gian này thật sự trọn vẹn không nhỉ...Câu hỏi này chắc chắn đã quá rõ ràng là Không Có , vì xung quanh tôi đây và cũng chính cả tôi đây, là những mảnh đời đang mất mát, vỡ vụn, rạng nức, và đang dần dần biến thành tro tàn trong coĩ đời này, chờ đợi,  để rồi một ngày kia, sẽ thật sự bước vào ngưỡng cửa ra đi vĩnh viễn. 

Thế rồi tự hoỉ riêng tôi rằng mảnh đời còn lại của tôi sẽ có được gì hay lại tiếp tục bị đánh đổi, tổn thương. Vì chính tôi đây cũng chỉ đang tồn tại trong hơi thở và linh hồn còn đang hoạt động như cái máy mà không còn chút cảm giác gì để hồi sinh tận hưởng với kiếp người còn đang mang. Vì lẻ sống mà không thể yêu thương, vì sợ hãi l̀àm tôi không còn cảm giác nữa, ngay cả sự tồn tại mà không còn niềm tin, cũng như làm để biết có làm đó thôi, thì thật sự có ý ngh̃ĩa gì khi mảnh đời tôi bây giờ là ê chề, mệt mỏi.

Muốn quên nhưng lại nhớ thật nhiều, muốn thương nhưng lại oán càng tăng, muốn đế́n gần nhưng nghị lực đã cạn hết rồi, không còn, thì làm sao có thể khiến mình trở nên hoàn thiện hơn, vững chắc hơn để mà đón nhận đây.

 Quanh tôi như quá chơi vơi.
 Bởi tôi chẳng đặng cái nôi tâm hồn.
Bildresultat för mảnh đời vụn vỡ




Thiết nghĩ quanh ta đã có rất nhiều một nữa mảnh đời của chính mình, rồi đi tìm kiếm để gặp nhau, và nguyện tiếp nối chấp vá, để ghép chung với nhau vì hy vọng sẽ thành một mảnh đời khác nguyên vẹn, vì tin rằng đã tìm được một điểm tựa vững chắc để hàn gắng hai cái một nữa mà thành một mảnh đời cho cả hai. Nhưng nếu cả hai mảnh không khớp trùng như mong muốn, thì một lần nữa sẽ có va chạm, gây cấn khiến lòng tan nát rồi thất vọng sẽ đẩy xa mỗi mảnh văng ra mỗi nơi. Họ cố gắng tìm cách cho đôi bên đến gần nhau hơn, để khiến cả hai cần thiết nhau hơn, nhưng đau biết rằng họ đã thực sự cách nhau quá xa, quá mức để không còn tiếp tục thu hút lẫn nhau mà  kéo mảnh đời vở vụn ấy trong bể khổ đau thương, để rồi họ cố tiến gần lại thì chỉ làm cho nhau thêm nhiều tổn thương, cáu xé, tàn sát lẫn nhau.

UL 11-11-2016